Truyện:Long Xà diễn nghĩa - Hồi 240

Long Xà diễn nghĩa
Trọn bộ 458 hồi
Hồi 240: Bị Hạ Độc
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-458)

Đối với bằng hữu Triệu Tinh Long này, Vương Siêu thấy hắn rất có tiềm lực. Năm đó tốt xấu gì củng là giới hắc quyền sinh ra kinh qua chém giết sinh tử. Bản lĩnh cũng có, chỉ là không gặp được danh sư, toi công lãng phí gắng sức rất nhiều cũng không thu được hiệu quả tốt nhất, chính như châm ngôn của quyền thuật nói: "Vùi đẩu khổ luyện một năm không bằng danh sư chi điểm một chút".

Bất quá tại ở Lao Sơn kia. cùng Vương Siêu tinh tế nghiên cứu quyền pháp, tìm được bí quyết chính xác rồi, cuối cùng đột nhiên tăng mạnh. Vương Siêu đã mở ra cho hắn tấm cửa lớn. không biết hơn một năm thời gian trôi qua, võ công của hắn đã luyện được thành bộ dáng gì nữa.

Vương Siêu tin tưởng bằng hữu này chắc chắn sẽ không kém, nếu tham gia thi đấu giao lưu lần này, khẳng định sẽ gây ra náo động lớn.

Quả nhiên, lúc Vương Siêu đang lặng lẽ chen chúc đến sân nhỏ nơi đoàn người náo nhiệt nhất bên kia, Triệu Tinh Long mặc một thân trường bào màu đen, cạo tóc húi cua đầy sinh lực. hai con mắt sác bén giống như dao nhỏ. đang nhìn chằm chằm đối thủ.

Đối thủ của hắn là một thiếu niên có lông mày lạnh lùng nghiêm nghị. Thiếu niên này là quyền thủ Bát Cực Quyền của Hà Bắc Thể Uy, trung bình tấn đứng rất ổn, toàn thân đều phòng ngự. bụng dưới càng co lại chặt chẽ. cặp mông thật rắn chắc gồ lên nổi da gà, sức mạnh toàn thân áp súc lại. tinh thần tỉnh táo, vừa nhìn là biết kinh qua danh sư chi điểm, công phu cơ bản tương đối thâm hậu. Đối mặt với thiếu niên bày ra tư thế chính quy này, mắt Triệu Tinh Long tuy rằng sắc bén nhưng toàn than tán loạn. một bộ dáng tùy ý lỏng lỏng lẻo lẻo như sắp suy sụp.

Thi đấu bắt đầu rồi.

Triệu Tinh Long phát động công kích trước, ra một động tác bất thường, ra chân chính là móc tới. Chân trái của hắn duỗi nhanh ra giống như Cảu Liêm Thương cắt chân ngựa, móc câu sắc bén cắt vào bắp chân của đối phương kéo về phía sau.

Một cái cắt này, Triệu Tinh Long đánh ra mùi máu tươi rõ rệt, khí thế rất nặng.

Thiếu niên này toàn thản cả kinh, vội lui về phía sau né tránh. Cùng lúc lui về thân thể hắn cúi xuống, một tay cứng rắn dùng khủy tay đỡ đầu, trái phải lay động giống như con cọp đong đưa. Đề phòng ngừa kể địch cúi người đánh tới, còn một tay kia hạ xuống, lấy khủy tay nhọn đón đánh chân cong của Triệu Tinh Long.

Đây là Triêu Dương Thủ phỏng hộ chân trong Bát Cực Quyền, gọi là "Triều Dương Thủ Biến Thân Phong Thối". Lẩn này, thiếu niên này làm được rất chuẩn mực. Trên phỏng dưới đánh toàn thân không cỏ kẻ hở.

Thế nhưng Triệu Tinh Long vừa rồi là hư chiêu, móc câu lập tức thu hồi liền. Nương thế đầu ngón chân đạp đất, tránh thoát công kích cứng rắn của khủy tay, trong nháy mắt hướng mặt đất giẫm mạnh một cái.

Xoạch! Một cái giẫm của Triệu Tinh Long, nơi sàn rõ ràng bị chấn động lung lay. Đồng thời lực phán chấn của một đạp này theo lòng bàn chân truyền mạnh lại, chi thấy cơ bắp bên trong y phục thản thể hắn giống như bị đàn hồi giống như dây thun, mạnh mẽ hướng phía trên co rụt lại! Thân thể bộc phát ra sức mạnh rất lớn. Một cái xúc chân ngược lại tung ra liên hoàn Uyên Ương Thối. ngựa què chân đá tới mông của thiếu niên này, thoáng cái liền đá cho hắn bị mất thăng bằng, vọ mạnh về phía trước, bổ ngã vào phá tan biển quảng cáo xung quanh sân nhỏ, một trận rầm rầm vang vọng toàn trường.

Hai người giao thủ chỉ có một hiệp, Triệu Tinh Long ngay cả tay cũng không xuất đã thắng lợi, tốc độ so với Tào Tinh Tinh muốn nhanh hơn nhiều.

"Hảo thối pháp. giậm chân cơ bắp bắn ra mức bạo phát. đảv là Chấn Tự Bộ trong Bát Quái Liên Hoàn Thối. Triệu Tinh Long không hổ là tuyển thủ hạt giống. Vài trận nữa đụng phải hắn. Là kình địch của ta! Xem ra ta muốn tại trên hội võ đạo, cầm được khẩu kim kiếm kia cũng không phải dễ dàng như ý".

Ngay lúc Triệu Tinh Long đạt được thắng lợi bên sân khác. một đám người vây quanh một người thanh niên vừa thắng lợi đà đi tới. Thanh niên này nhìn chiêu thức của Triệu Tinh Long trong nháy mất thủ thẳng, với thanh âm rất lớn nói ra.

"Điên cuồng như thế? Bây giờ đã nghĩ tới tại trên thi đấu cầm được kiếm võ đạo vàng ròng?"Vương Siêu cũng nghe được rõ ràng thanh niên này nói, quay đầu đi.

Tại trong mắt Vương Siêu. người thanh niên nay có vóc người cùng cao như hắn. Nhất là mặc một cái quẩn soóc hàng hiệu đá bóng. lộ ra đôi chân trên đùi cỏ vài hạt màu đen, không một chút lông, trơn bóng nhãn nhụi.

Rắc rối nhất là cơ bắp hai cái đùi này giấu thịt ở bên trong, lúc bước đi hơi gồ ra kinh động to lớn, thoáng nhìn rất to rất mạnh. trong mắt người luyện quyền thấy đươc sức bạo phát rất mạnh.

Có điều Vương Siêu kinh ngạc là tướng mạo của hắn, cùng đồ đệ Đàm Văn Đông của mình có chút tương tự. Hơn nửa tư thế thối pháp của người thanh niên này cùng Đạn Thối bí truyền của Đàm Văn Đông cực kỳ giống nhau! Quả thực là một sư môn luyện ra.

"Chẳng lẽ là đường ca của Đàm Văn Đông? Ta nghe Đàm Văn Đông nói, bọn họ Đàm gia đều luyện Đạn Thối. hắn cỏ một đường ca thối pháp rất tốt, sau hình như vào đội bóng đá quốc gia. Chăng lẽ chính là người trước mắt nảy?"

Vương Siêu lại nhớ tới, lúc trên bàn làm việc của Liêu Tuấn Hoa xem danh sách, trong đỏ Thể Uy phỏng chừng mười tuyển thủ hạt giống, cũng chính là muốn theo kế hoạch bao luôn danh sách mười thanh niên ưu tú nhất của thi đấu võ đạo. Trong ba người thanh niên phía trước, thì cỏ một người tên gọi là Đàm Tung.

Đàm Tung này tại trên danh sách tuyển thủ hạt giống Thể ủy, bài danh tại trên xa Triệu Tinh Long. Là một trong 3 tuyên thủ đứng đầu, Triệu Tinh Long chỉ xếp hạng thứ năm.

Ngay cả Hoắc Linh Nhi, cũng không có bên trong ba tuyển thủ hạt giống hàng đầu.

Tuy rằng là bài danh đánh giá thực lực, nhưng Vương Siêu có điểm khỏ chịu, nghĩ mắt đám quan viên Thể Uy bị mù. Vương Siêu cũng không phái thần, hắn như một người sư phụ mà nói, mong muốn đồ đệ cùng bang hữu của mình ngạo mạn.

Hoắc Linh Nhi bất luận là võ công thực chiến, trong số người trẻ tuổi là số một, Triệu Tinh Long cũng không kém. hai người là đệ nhất đệ nhị. Ai biết ngay cả ba hạng đầu củng không đánh giá vào.

Đánh giá đệ nhất, Vương Siêu nhớ ra cùng họ với mình, gọi là Vương Hồng Cát. Mà đệ nhị gọi là nữ quyền sư Lạc Tiểu Manh. Nghe nói nàng là sư muội của Giang Hải. cũng là đệ tử của Cửu Cung Kiếm Lâm Đình Phong.

Vương Siêu từng qua Liêu Tuấn Hoa hỏi căn nguyên của Vương Hồng Cát, từ trong miệng Liêu Tuấn Hoa biết Vương Hồng Cát này thật đúng có điểm sâu xa cùng mình. Vương Hồng Cát này là em trai của Vương Tiểu Lôi, thuộc thành viên Thái Tử đảng.

Năm đó nhóm ba người Triệu Quân, Vương Tiểu Lôi. Ngô Dĩnh Đạt thành viên trong Thái Tử đảng. cùng Vương Siêu cỏ thù oán rất sâu.

Vương Siêu muốn xem hình dáng của người tuyển thủ ưu tú trẻ tuổi hàng đầu nhưng không thấy hắn xuất hiện. Có lẽ là do quan hệ sâu, không cần tham gia thi đấu tuyển chọn sớm. Hoắc Linh Nhi cũng không lên khán đài, chỉ là xem Triệu Tinh Long Tào Tinh Tinh thi đấu.

Thi đấu tuyển chọn tiếp tục được tiến hành đến khi bầu trời tối đen, Triệu Tinh Long thắng liên tiếp năm trận. Đã thu được danh ngạch cho mình, mà Tào Tinh Tinh cũng vậy.

Chuyện đáng chú ý trận thi đấu tuyển chọn này, không cỏ giống các võ đài khác biểu diễn. Đều hầu như là hai người ra trận, đối mặt mấy hiệp liền phân ra thẳng bại, tối đa không vượt hơn năm phút đồng hồ. biểu hiện ra lần này đều là những người có hạng.

Có xuất hiện rất nhiều tình huống gãy xương, bị đánh tới choáng ngất, Vương Siêu thấy rất nhiều nhân viên chữa bệnh mặc đồ trắng cùng cáng cứu thương chạy tới chạy lui, cho không khí sôi nổi thêm sự khẩn trương.

"Tinh Tinh, võ công của bạn tăng lên rất nhanh như thoát thai hoán cốt?" Ngày đẩu tiên thi đấu tuyên chọn qua đi. Lúc nhân viên đều rời ghế, Hoắc Linh Nhi đột nhiên kéo Tào Tinh Tinh lại kỳ quái hỏi.

"Ồ... Mình hơn một năm này chăm chỉ luyện được mà thôi" Tào Tinh Tinh chần chở một chút, quan sát tới Lâm Nhã Nam ở bên cạnh. Đối với nữ nhân này Tào Tinh Tinh trong lòng cỏ quỷ, tự nhiên không muốn nói chuyện nhiều, sợ bị nữ đại tá này phát giác chuyện nàng tiếp xúc Vương Siêu.

Chuyện này một khi bại lộ, không chỉ Vương Siêu gặp nạng mà ngay cả nàng đều gặp họa.

Giữa lúc nàng muốn tìm một câu chuyện thoát thân thì một nữ nhan đã thay nàng giải vây. Không phái ai khác, chính là Chu Vũ Hinh ngày hôm qua ăn phải thiệt thòi không nhỏ.

"Có thời gian hay không, cho nhờ một chút?" Chu Vũ Hinh sớm theo Tào Tinh Tinh, lông mi giương lên đi tới nói với Tào Tinh Tinh. Đối với chuyện tình bị làm nhục ngày hôm qua vẫn nhớ rõ như in. Nghĩ muốn trả thù trở lại.

Tào Tinh Tinh thấy Chu Vũ Hinh nói nhiều, cũng kinh hãi toát mồ hôi lạnh. Rất sợ Chu Vũ Hinh nói ra sự tình ngày hôm qua, nhưng vừa nghĩ thì yên lòng: "Nữ nhân này sao dám nói chuyện ra mất mặt nàng ấy chứ".

"Được rồi, chúng ta tìm một chỗ nói đi"Chu Vũ Hinh không chút nào để ý tới Hoắc Linh Nhi cùng Lâm Nhã Nam, Diêu Hiểu Tuyết bên cạnh, khiêu khích con mắt xoay người đi.

"Hừ! Thứ nhà giàu mới nổi này" Hoắc Linh Nhi thấy Chu Vũ Hinh xoay người, tự nhiên hừ lạnh. Đại phú hào Hương Cảng các nàng khinh thưởng nhà giàu mới nổi nội địa, song phương không hợp, gặp mặt không gì để bàn.

"Tinh Tinh, cô ta muốn thu mua hay không, muốn bạn tại lúc thi đấu thả chút? Không nên đáp ứng cô ta".

Tào Tinh Tinh vội xua tay áo: "Cái này đều không phải, là có chút chuyện khác. mình đi một chút, ngày mai gặp lại" Nói xong, vội vội vàng vàng chạy đi.

Lâm Nhã Nam nhìn Tào Tinh Tinh đi lên chiếc xe xa hoa của Chu Vũ Hinh. giữa lông màv nhíu xuống suy tư một trận. đột nhiên hỏi Hoắc Linh Nhi: "Linh Nhi, sư phụ của cô tại Indonexia thế nào rồi?"

"Không nên đề cập tới hắn được chứ?" Hoắc Linh Nhi thản nhiên trả lời, ngược lại khiến cho Lâm Nhã Nam không mở miệng nổi nữa.

"Đại hội giao lưu võ đạo Trung Nhật Hàn lần này, tuyên truyền đến hừng hực khí thế tại ngoại quốc, Vương Siêu tại Indonexia Đường Môn không thể không biết, có thể đến quốc nội xem hay không? Dựa theo tính cách của hắn, nhất định sẽ lặng lẽ trở vê, rất có khả năng sẽ tiếp cận nữ đồ đệ này. Nếu như hắn thực sự tới, ta lập tức báo cáo cấp trên, thông tri thực hành bí mật truy bắt. Nghe nói Ngô thủ trưởng nhận được mệnh lệnh của cấp trên, điều động bộ đội đặc chủng Lão Nha. toàn bộ hai mươi tư tiếng đồng hồ một ngày đợi lệnh. Một khi có tin tức lập tức hành động. cho dù là thản thủ Vương Siêu tốt tới đâu, trăm phần trăm tại quốc nội chạy không thoát".

Lâm Nhã Nam trong lòng rất mâu thuẫn.

"Tào Tinh Tinh, bằng hưu kia của cô đâu? cỏ thể kêu tới hay không?"Chu Vũ Hinh một bên lái xe, một bên hướng về phía Tào Tinh Tinh nói.

"Hắc hắc..."Tào Tinh Tinh trong lỏng cười thầm, nhớ tới xấu hổ của nữ nhản này ngày hôm qua. cảm thấy rất sảng khoái, thế nhưng trong lòng nàng tiếc năm trăm vạn đôla kia."Cũng được. Cô chạy xe đến giao lộ kia chở một chút".

"Được" Chu Vũ Hinh quả nhiên dừng tại giao lộ. Đợi một hồi mắt chợt sáng lên, liền thấy Vương Siêu đi tới.

Vốn là Vương Siêu sớm thấy Tào Tinh Tinh theo Chu Vũ Hinh đơn độc đi ra, lập tức ngầm đi theo.

"Lên xe đi. tôi muốn giải thích hiểu lầm một chút. Xung đột ngày hôm qua, tôi muốn cho các người nói lời xin lỗi. không biết cô chịu chấp nhận hay không?"Chu Vù Hinh thấy Vương Siêu ánh mất chợt lóe, hô hấp nhanh một chút.

"Nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ là ngày hôm qua bị ta kích thích?"Vương siêu tự nhiên là sẽ không sợ cái gì, an vị vào trong xe."Không cỏ gì hiểu lầm. Chỉ là xung đột nhỏ mà thôi. Xin lỗi cũng miễn đi".

"Đêm qua. ta đi qua một số con đường nhỏ, tra xét thản phận của ngươi một chút, phát hiện một số điều rất thú vị? Không biết ngươi cỏ hứng thú nghe một chút hay không?" Chu Vũ Hinh đột nhiên cười thần bí với Vương Siêu, đem chân ga đạp một cái xe liền chuyên động chạy hơn mười phút. đi tới một gian xa hoa bên trong tiểu khu thành phố.

*****

"Điều tra ta làm gì?" Đột nhiên Vương Siêu con mắt co rụt lại. Hắn vốn không muốn dây dưa nhưng vừa nghe, nữ nhân này dường như biết thân phận mình. Cái này không thể bỏ qua

Vương Siêu âm thầm động một tia sát khí.

"Có điều ông chủ than đá sao có năng lực lớn như vậy? có thể tra được thản phận của ta?" Vương Siêu trong lòng có chút nghi hoặc.

"Không có ý gì khác. ngươi cũng không phải tầm thường, chúng ta chưa hẳn không thể hợp tác" Chu Vù Hĩnh xuống xe bắt chuyện một chút: "Đây là khuê phòng riêng của ta, hai vị có thể vào trong để ta nói rõ được không?"

Vương Siêu cười cười: "Cũng tốt" Hắn ngược lại muốn xem nữ nhân này, rốt cuộc khoe khoang những gì.

Khuê phòng riêng của Chu Vũ Hinh rất lớn. Tại tầng bốn mươi phỏng chừng hơn hai trăm mét vuông, toàn bộ đều lắp đặt thiết bị xa hoa không dính chút bụi nhỏ nào. Bên cạnh phòng khách tám mươi mét vuông bày một quầy rượu, bẽn trong toàn bộ là rượu cất kỹ, mà trước sô pha phòng khách để một cái rương, bên canh là hai trương chi phiếu Vương Siêu ký.

"Ngồi đi. Chu Vũ Hĩnh tùy ý mở một chai rượu rót vào ba cái ly thủy tinh, tùy ý uống một ngụm, Vương Siêu cùng Tào Tinh Tinh uống: "Khuê phòng này của ta chưa bao giờ mời người tiến đến. Thực ra ngày hôm qua. ngươi thật sự tài đại khí thô, nhưng ta không phải yêu thích ngươi về chút tiền này".

Nói rồi Chu Vũ Hinh đem hai trương chi phiếu kia của Vương Siêu cầm lấy, xé thành mảnh nhỏ vung vãi trên bàn.

"Thật đại khí" Tào Tinh Tinh nhìn Chu Vũ Hĩnh tùy ý đem năm trảm vạn đôla vứt đi thì giật mình. tùy ý nhìn rượu trên bàn tinh tế thưởng thức một ngụm: "Rượu Bourgogne năm 1870, tại Luân Đôn đấu giá sẽ chính là hơn mười vạn đôla một chai. Chu tiểu thư quả nhiên là tài đại khí thô. Chiêu đãi chúng ta củng dùng rượu tốt như vậy".

"Vị này chính là ông chủ lớn, Ta sao không biết xấu hổ mà dùng rượu rác rưởi tới chiêu đãi?" Chu Vũ Hĩnh cười cười đối với Vương Siêu: "Giới võ thuật Sơn Tảv chúng ta có một quy củ, chính là trước khi nói chuyện, phái uống tới ba bát rượu. có rượu dấy lên mới dễ nói chuyện. Không biết ngươi tán thưởng hay không?"

"Không biết cô tra thân phận gì của ta? Ta cũng muốn lắng nghe? Xem tin tức của cô chuẩn xác hay không?" Vương Siêu muốn biết rốt cuộc Chu Vũ Hĩnh điều tra mình ra cái gì. mũi rất nhỏ co rúm xuống nhìn ly thủy tinh một chút một ngụm uổng cạn: "Võ thuật gia Sơn Tây, Tại tụ hội trước đây đều uống Phần Tửu. Cô dùng lễ nghi của võ thuật giới chiêu đãi, ta cũng không khách khí".

"Nóng quá" Chu Vũ Hinh thấy Vương Siêu uống rượu trên mặt đỏ bừng, ánh mắt ngập nước giống như động dục.

Nàng tùy ý đem áo khoác của mình cởi ra một cái, nhét vào trên sô pha. mặc bên trong chính là một kiện y phục tơ tằm màu phấn hồng, đem đường cong hoàn mỹ trẽn thân thê đột nhiên hiện ra.

Chu Vũ Hĩnh tuy rằng hơn ba mươi nhưng giữ thân thể rất tốt. Da dẻ mịn màng, cởi áo khoác rất có phong vận.

Vương Siêu thấy hình dạng của nàng này, giữa đôi lông mày cau lại.

"Là có chút nóng?" Đúng lúc này Vương Siêu phát hiện, Tào Tinh Tinh bên cạnh cũng vặn vẹo giãy dụa, trên mặt đỏ bừng. thân thể tản mát ra nhiệt lượng cùng mùi thơm.

"Cô hạ độc bên trong rượu?" Tào Tinh Tinh không hổ là làm cánh sát, thoáng cái cảm giác được không thích hợp. Lập tức liền giật mình trợn tròn mắt. thế nhưng hữu khí vô lực.

Tào Tinh Tinh thật không ngờ, Chu Vũ Hĩnh lại hạ độc ờ bên trong rượu, lá gan lớn như vậy.

"Ngươi không nên lo lắng. ba chúng ta đều uống" Trên mặt Chu Vũ Hình đỏ rực, con ngươi loang lánh nhìn Vương Siêu. lộ ra mười phần đắc ý cười: "Thuốc này đúng là rất mạnh, cho dù là công phu người luyện tốt, thân thê mạnh thế nào, uống nhiều như vậy sẽ chịu không nôi".

"Ta bắt đầu chóng mặt... Ngươi ngươi ngươi... Chu Vũ Hinh, bên trong rượu này cỏn bỏ mê dược?"

Tào Tinh Tinh chi thấy toàn thân nóng nóng. hơn nữa thần trí mơ hồ, còn có dục vọng cường liệt từ trong lỏng bốc lên.

"À đúng..." Anh mắt của Chu Vũ Hinh rất quyến rũ, nhìn Tào Tinh Tinh, giống như là mèo mẹ dâm đãng vừa thấy được con mồi."Đảy chính là Trí Huyền Dược cùng Thôi Tình Phấn Tây Ban Nha ta từ trong thị trường gián điệp, hao phí rất lớn mới kiếm được. so với ma túy thì quý hơn gấp năm sáu mươi lần, hơn nữa không có tác dụng phụ. một chút có thể phiêu phiêu dục tiên, đồng thời phóng xuất ra bản năng dục vọng nhất của mình. Ngày hôm nay hai người các ngươi, đều sẽ trở thành người của ta. thật kích thích".

Chu Vũ Hinh nói rồi, cả người kích động hơi run, lấy tay vuốt ve bộ nội y tơ tằm của mình, trong không khí nhất thời tràn ngập mùi vị tục tĩu.

"Ngươi là nữ nhản biến thái! Quả nhiên là cực kỳ biến thái" Tào Tinh Tinh rốt cuộc nghe ra tới, Chu Vũ Hinh này đem Vương Siêu cùng mình đều cho xem như con mồi!

Nàng muốn chơi đùa biến thái!

Tào Tinh Tinh buồn bực đến sôi gan giận dữ thế nhưng thân thể mềm nhũn, một điểm khí lực cũng không có. trước con mắt xuất hiện sao đủ mọi màu sác, thật giống như là ảo giác phiêu phiêu dục tiên khi hút lượng lớn ma túy sản sinh.

Tào Tinh Tinh không phải không biết bảo hộ bản thân, không phải thiếu lỏng mà ngược lại. Trước đây nàng làm cảnh sát, do Tào Nghị đắc tội rất nhiều người sợ bị trả thù. cánh cáo lởn nhỏ. rèn đúc ra thần kinh mẫn cảm của nàng.

Thế nhưng ngày hôm nay nàng sai hết lần này tới lần khác.

Bời vì song phương đều cỏ thể nói là người trong cuộc, mình là con cháu cán bộ cấp cao. đối phương là thiên kim tiểu thư của ông chủ lớn mỏ than, đều cũng là người có lực ánh hưởng. Mà Chu Vũ Hinh là một nữ nhân, nếu như đối mặt một nam nhân con cháu cán bộ cao cấp, người bên trong cuộc. Tào Tinh Tinh cũng khẳng định sẽ giữ gìn đủ tâm lý cánh giác.

Vương Siêu thấy Tào Tinh Tinh vừa mắng xong hai chữ biến thái muốn đứng lẻn, bỗng chốc chân lại mềm nhũn ngã xuống trên sô pha, sau đó trên mặt hiện ra thần sắc mẻ loạn, trong miệng phát sinh rên như có như không, toàn thân hưng phấn cực độ run run, tóc tán loạn. thật giống một người gặm thuốc quá liều.

Thuốc này, quá lợi hại. Quả thực chính lả áp súc mấy kg thuốc lắc.

"Không hổ là cao thủ Hỏa Kình. thể chất tốt như vậy! Đến bây giờ đều còn chưa có hiệu quả" Chu Vũ Hinh nhìn Vương Siêu ngồi ở trên sô pha không nhúc nhích, liếm liếm môi. trong ánh mắt hiện ra hưng phấn càng đậm.

"Thuốc nảy rất lợi hại. ta biết hai loại thuốc này, trên chợ đen quốc tế củng rất khó kiếm được" Thanh ảm Vương Siêu có chút không rõ ràng, giống như là dùng hàm răng cắn đầu lưỡi bảo trì thanh tỉnh."Ngươi còn bảo trì trấn định. Là trước đó trong miệng ngậm dược vật trấn định".

Đối phó dược vật cùng mê dược cường liệt thôi tình, thuốc trấn định là loại đồ vật tốt nhất. Vương Siêu thấy Chu Vũ Hinh bảo trì được thần trí thanh tỉnh nên khẳng định.

Trong Đường Môn có cơ quan chuyên môn huấn luyện gián điệp. các loại máy gián điệp nghe trộm. công cụ hoa trang, thủ đoạn điều tra. dược vật mê huyền, trang bị cao cấp cần cái gì đều có. hơn nữa trong sinh ý của Đường Môn. cỏn cỏ một bộ phận nhỏ là ở trên chợ đen quốc tế giao dịch hàng hóa. Vương Siêu mặc dù ở Đường Môn một năm, nhưng là một trong những người lãnh đạo tối cao, biết không ít thú.

"Cái này đương nhiên. Không hở là nam nhân đệ nhất Á Châu, ngay cả loại thuốc này cũng biết" Chư Vũ Hinh ném cho Vương Siêu một cái nhìn dâm đãng không gì sánh được."Trước khi ngươi mất đi thần trí, ta còn rất trấn định. Ta biết ngươi quyền pháp rất cao, bất quá cũng không nên vọng động, thuốc này củng giống như Thuốc lắc. càng di động máu tuần hoàn càng nhanh, phát tác càng lợi hại. Ta cũng là một người luyện quyền, sức bạo phát của người luyện quyền cực mạnh, bất quá ta mong muốn ngươi đem sức bạo phát giữ lại sử dụng trên giường đi".

"Ngươi thực sự biết thân phận của ta? Vì sao muốn làm như vậy?" Ánh mắt Vương Siêu giống như mèo ban ngày. Mắt híp lại một nửa.

"Thân phận của ngươi rất đơn giản, bằng hữu của Tào Tinh Tinh vó võ công cao cường như vậy chỉ cỏ một Vương Siêu. Tướng mạo của ngươi tuy rằng khác Vương Siêu thế nhưng ta có thể khẳng định là một. Ngươi là chỉnh sửa mặt hóa trang. Ta nghe nói ngươi vốn là trong ngành bộ đội đi ra, sau lại phạm vào sai lầm trốn tránh?" Chu Vũ Hinh nhìn chằm Vương Siêu phân tích rõ.

Tướng mạo của Vương Siêu trên tạp chí Hắc Đái đều đăng qua vô số trang, bất luận một người ham võ thuật nào cũng không tính là xa lạ. Huống chi là Chu Vũ Hinh.

"về phần ta vì sao làm như vậy? Ha ha ha ha, vấn đề này rất giản đơn. Trên thế giới này, nam nhân có thể hạ độc mê gian nữ nhân, vì sao nữ nhản lại không thể hạ độc mê gian nam nhản".

Chu Vũ Hinh nở nụ cười đắc ý đến ra nước mắt.

"Hóa ra là như vậy" Vương Siêu không ngờ Chu Vũ Hinh điều tra đơn giản như vậy. Ngẫm lại bang hữu của Tào Tinh Tinh võ công cao cường cũng chỉ có mình hắn, chi cần là người tâm cơ, liên tưởng một chút liền ra.

"Xem ra ngươi biết được không ít?" Có điều vấn đề Vương Siêu cảm thấy kinh ngạc là, hắn vốn là người ở bên trong bộ đội, người biết sự tình hắn thoát ly tổ chức có một vài người như Tào Nghị. Liêu Tuấn Hoa. Chu Vũ Hinh bất quá là một con gái của phú hào nội địa. Sao lại biết bí mật bên trong bộ đội?

"Ngươi quá coi thưởng ta" Chư Vũ Hinh dường như kéo dài thời gian khiến dược lực trên người Vương Siêu phát huy, tiếng nói rõ ràng chậm rãi: "Ngươi biết cha của Tào Tinh Tinh vì sao muốn nàng tới tìm ta bái sư sao? Bởi vì ta có quan hệ rất sâu bên trong bộ đội. Nước của Hiệp hội than đá Sơn Tây chúng ta không phải nông như ngươi tưởng tượng đâu".

"Đích xác nước Sơn Tây rất sâu" Lúc Vương Siêu nói. đột nhiên phát hiện thản thể hắn bị người ôm lấy. hóa ra là Tào Tinh Tinh.

Tại lúc vừa nói mấy câu, dược tính của Tào Tinh Tinh đã phát tác, lâm vào trong trí huyền cường liệt, liều chết ôm Vương Siêu hung hăng cọ sát. Giống như là muốn đem thân thể của mình ma sát hỏa tan ra, mùi thơm của cơ thể trên người nồng nặc tán phát ra rồi, áo khoác đã trong quá trình ma sát kịch liệt rớt ra. Hiển lộ ra quẩn áo trong màu xanh ngọc mỏng cùng bộ ngực cao vút lúc ẩn lúc hiện.

Tào Tinh Tinh thi đấu ngày hôm nay tiêu hao thể lực khá nhiều. thân thể vốn có chút uể oài, đây cũng là nguyên nhân khiến dược tính phát tác nhanh như vây.

Bguyên nhản trọng yếu chính là mê dược thôi tình này đích xác quá lợi hại. Gián điệp bất luận là trên tinh thần hay là trên thân thể, đều cứng cỏi hơn người bình thưởng rất nhiều nhưng vẫn không ngăn được.

Bị Tào Tinh Tinh ôm thản thể ma sát tiếp xúc, con mắt Vương Siêu đóng mạnh lại một cái. Bởi vì sau khi hắn thấy hai chân thon dài của Tào Tinh Tinh đá loạn. quần cũng đều đá rơi xuống!

Không hề nghi ngờ Tào Tinh Tinh là đại mỹ nữ xuất sắc, khí chất ngây ngô thành thục say mê đại bộ phận nam nhân trên thế giới này, nhất là bây giờ hai chân trắng nõn ỏng ánh thon dài không có chút tỳ vết nào, càng khiến người ta phải chảy nước miếng.

Tình huống bây giờ. hai tay nàng ôm Vương Siêu, hai chân kẹp thắt lưng của Vương Siêu!

Có thể nói không phải thần tiên. Bị một mỹ nữ kẹp như thế, khẳng định sẽ cỏ phản ứng sinh lý.

Vương Siêu võ công luyện rất tốt tố chất thân thể, lực khắc chế ý chí cường đại hơn người thường rất nhiều nhưng hắn không phải là thẩn tiên.

Huống hồ hắn cũng uống Thôi Tình Dược chuyên môn đối phó gián điệp! Hơn nữa uống cũng khá nhiều!

Lúc này hắn thấy hạ thân có điểm khỏ chịu. Đây lả hiện tượng chưa từng có!

Từ sau khi hắn có thể Bảo Đan Tọa Khố máu toàn thản có thể theo tâm ý chỉ huy. muốn chảy tới đâu thì liền chảy đó. muốn ôm thành đan liền ôm thành đan, muốn cho mạch máu nọ bành trướng thì nhất định bành trướng. Chưa từng giống như ngày hôm nay, máu cả người giống như ngựa hoang thoát cương, mất đi sự khống chế.

Oa!

Vương Siêu hít sâu một hơi, lấy tay ở trên khe nhân trung của Tào Tinh Tinh bấm một cái.

"Á!" Một tiếng thét chói tai giống như cao trào, Tào Tinh Tinh lập tức liền hôn mê bất tỉnh. ngã ra trên sô pha.

Đồng thời dạ dày của Vương Siêu cuộn lên một cái. một ngụm rượu từ trong miệng phun ra.

Thực ra vào lúc uống rượu, Vương Siêu liền cảm giác không thích hợp, câm thấy rượu này có gì xáo trá. có điều là hắn khinh thường không nhô ra. Đồng thời cùng Chu Vũ Hinh nói, trong lòng có ý nghĩ "Võ công của ta đệ nhất thiên hạ, thân thể không thể hủy hoại, cho dù là uống mê dược cũng mê không được ta".

Thế nhưng bây giờ, hắn cảm thấy như là chơi với lửa, vì vậy động lực lượng của dạ dày đem tàn dư của rượu phun ra!

"Cái này là đùa lửa lớn rồi" Vương Siêu cảm thấy đầu choáng váng như uống rượu say vậy, trong lỏng thầm cười khổ, cảm thấy mình thật sự là tự tin quá lớn. loại dược vật chuyên môn đối phó gián điệp này đích xác rất lợi hại.

Nói thật Vương Siêu bây giờ phỏng chừng thân thể, cho dù uống một ngụm lớn thuốc trừ sâu kịch độc, không rửa ruột không chích, không uống thuốc cũng gắng gượng được.

Thế nhưng tự tin quá cũng không phải là chuyện tốt, thật giống như là Trình Đình Hoa dùng đại đao, thân thể đi ngạnh kháng súng Tây dương, không chịu đào tẩu tuy rằng bi tráng nhưng không đáng.

"Lần sau không thể tự tin lớn như thế. Không nên trở thành Hoắc Nguyên Giáp và Lý Cảnh Lâm" Vương Siêu lấy tay nhéo nhéo mi tâm của mình, mặc dù có chút chóng mặt nhưng tay chân vẫn có thể đánh ra bảy tám phần sức chiến đấu, cái này đã là đủ rồi.

Hoắc Nguyên Giáp là nghe đồn bị người Nhật Bản hạ độc chết. Mà Lý Cảnh Lâm cùng Tôn Lộc Đường, lại là bị Tưởng Giới Thạch phái người bí mật độc chết.

"Ngươi... Ngươi..." Chu Vũ Hinh thấy động tác Vương Siêu, thân thể rụt về phía sau một chút, có chút nói lấp: "Sao ngươi lâu như vậy cũng không phát tác? Cho dù là cao thủ Hỏa Kình cũng không kiềm chế được thời gian dài như thế".

"Cái gì cho dù là cao thủ Hóa Kình không kiềm chế?" Vương Siêu lại hít sâu một hơi. dùng hết toàn bộ ý chí thu liễm khí huyết khống chế nhịp tim, đồng thời trong lòng hắn lên ý niệm cổ quái: "Lúc ta hỏi Liêu Tuấn Hoa về của nữ nhân Chu Vũ Hinh này, vẻ mặt hắn giống như không bình thường, chăng lẽ hắn đã bị nữ nhân này hạ mê dược mê gian qua? Ả này giống như chịu qua kích động rất sâu, nói cái gì nam nhân mê gian nữ nhân thì nữ nhân không thể làm lại. Xem ra cũng là một người đáng thương, nhất định có chỗ thương cảm".

Đích xác... võ công của Liêu Tuấn Hoa tuy rằng cao, thân thể tuy rằng tốt. Nhưng chưa đến trình độ Bảo Đan. không thể tùy ý khống chế khí huyết của thân thể, trước mặt loại thuốc này, tối đa cũng chi duy trì hơn Tào Tinh Tinh một chút.

Ánh mắt Vương Siêu đột nhiên trở nên sắc bén. Đồng thời hắn đứng lên. đi tới gần lấy tay nắm lấy tóc của Chu Vũ Hinh kéo ra sau, trên mặt ả hiện lộ ra thần sắc thống khố: "Thuốc của cô tuy có tác dụng đối với tôi nhưng không lớn. Muốn hạ độc tôi, phân lượng cỏn phải gấp ba bốn mới có thể. Có điều là tôi khẳng định, trước đây cô cũng bị người làm như vậy nên muốn trả thù lại?"

"Ta chính là muốn trả thù, thế nào? Thế nào? Cái này không cần ngươi quản!" Chu Vũ Hinh giống như là bị người vạch trần vết sẹo đau nhức nhất ân dấu ở sâu trong nội tâm, đột nhiên điên cuồng kêu to lên, không để ý tới sự đau đớn do Vương Siêu kéo tóc mình.

" Thực ra ta thống hận nhất chính lả chuyện xấu xa hạ độc cưỡng hiếp, trái lại cô nên là người nào hạ độc cô? Ta có thể giúp cô báo thù" Thấy vẽ mặt của Chu Vũ Hinh, Vương Siêu chứng thực ý nghĩ của mình. Vốn muốn động thủ đem nữ nhân này đánh thành não chấn động ngu ngốc, miễn lo bại lộ hành tung về nước. Thế nhưng bây giờ hắn buông lỏng tay ra.

Vương Siêu từ khi xuất đạo tới nay dính đầy máu tanh, trên tay rất nhiều oán hồn, nhưng hắn chưa từng cố ý giết lung tung, chính là bất đắc dĩ giết người không thể không giết. Đối với nữ nhân Chu Vũ Hinh thương cảm lại đáng trách như vậy, Vương Siêu không muốn hạ nặng tay.

"Hừ. ngươi giúp ta báo thù? Ngươi tự thân bảo toàn còn khó. Bị trung tướng Ngô Văn Huy hù dọa sợ đến trốn đông trốn tây. Ta nói rõ ràng cho ngươi. Hậu thuẫn của người kia bên trong bộ đội so với Ngô Văn Huy cỏn muốn cứng hơn, Liêu Tuấn Hoa cỏn không là gì. ngươi có bản lĩnh gì? Tiền nhiều có thê đập chết người sao?" Chu Vũ Hinh giống như sư tử cái phát rồ. Phẫn nộ kêu la.

"Địa vị cao như vậy? Muốn nữ nhân gì còn không có. Còn làm trò hạ thuốc này?" Vương Siêu đột nhiên nở nụ cười.

"Muốn nữ nhân như ta sẽ không có. Địa vị cao tới đâu ta không thích cũng không yêu! Ngươi cho là nữ nhân nào cũng nịnh bợ quyên quý, dâng thân thể của mình! Coi như là ngày xưa hoàng đế tuyển phi tử. cũng có một bộ phần không tình nguyện!" Chu Vũ Hinh nghiến răng nghiến lợi, thấy Vương Siêu củng không có ý ngắt lời, hung hăng nói: "Ngươi đi đi! Chuyện của ngươi, ta sẽ không nói đi ra ngoài! Ngày hôm nay ta mới biết không có mê gian được ngươi, đây là thuốc trấn định, ngươi cho Tào Tinh Tinh ngậm một viên, chờ ngủ một giấc, dùng nước lạnh dội nước một cái sẽ không có chuyện gì".

Vương Siêu ngẫm lại, đích thật là như vậy, tính cách Chu Vũ Hinh cực đoan. có thể tưởng tượng ra lúc còn trẻ khẳng định giống như một tiểu công chúa. Cho dù là con cháu cán bộ cao cấp nào cũng xem không vừa mắt, khẳng định không thèm hòa nhã gì, thế nhưng càng là nữ nhân như vậy càng kích phát ý niệm tà ác trong đầu kẻ có tâm. Bị người hạ độc cũng không ngạc nhiên. Dù sao bộ phận quan lớn muốn tìm các tiểu cổ nương kiếm chút kích thích.

Vương Siêu tiếp nhận một viên trấn định ngậm tại trong miệng nuốt xuống, quả nhiên cảm thấy toàn thân an bình xuống. Sau đó hắn cho Tào Tinh Tinh một viên nuốt vào, sau đó dùng khăn mặt lạnh áp vào mặt. quà nhiên Tào Tinh Tinh liền thong thả thức dậy.

Tào Tinh Tinh khôi phục thần trí, thấy bộ dáng của mình, quần đã rơi xuống nhất thời trên mặt đỏ đến xuất ra giọt máu, tiện tay liền mò lấy bên hông mình. động tác này rõ ràng là quán tính lấy súng ra. có thể nói như bây giờ cỏ súng thì Tào Tinh Tinh đã rút ra, bắn vỡ đầu Chư Vũ Hinh.

"Được rồi" Vương Siêu ngăn lại động tác của Tào Tinh Tinh, nói với Chu Vũ Hinh: "Vương Siêu ta tuy rằng giết người rất nhiều nhưng chưa từng cỏ giết qua nữ nhân, củng không giết người trái với lương tâm, ngày hôm nay vốn muốn đem não cô đánh thành chấn động nhưng xem ra trước đây cô cũng là người bị hại? Trước đây người hạ độc là ai? Nghe ý tứ giống như là Thái Tử đảng. Ta không tin bên trong con cháu cán bộ cao cấp còn có nhản vật xấu xa như vậy, Thái Từ đảng ta cũng gặp qua không ít, Liêu Tuấn Hoa đều là đường đường chính chính, cho dù là Triệu Quản nhân phàm bất hảo chuyên chém giết. Nhưng chuyện hạ độc mê gian xấu xa như thế chưa từng nghe nói qua. Nếu ngày hôm cô nay lừa tôi. Sau này cô sẽ trở thành ngu ngốc".

"Nếu ta không lừa ngươi thì thế nào?" Chu Vũ Hinh khinh thưởng nói, tựa hồ không muốn giải thích: "Ngươi giết ta, lão nương mà nhíu mày một cái thì chính là con chó của ngươi".

"Cổ không gạt tôi thì tôi sẽ giúp cô báo thù" Vương Siêu cười ha hả, rất tự nhiên: "Thiện ác nếu không báo. trời đất nhất định có vụng trộm, ta bình sinh xem không được những chuyện như vậy. Không thể lấy quyền dọn sạch sự bất bình trong thiên hạ theo ý mình thì luyện võ làm gì?"

Đích xác Vương Siêu là một nhân vật như thế. Hắn luyện quyền luyện tâm, gặp chuyện bất bình là máu tươi năm bước, tại Indonexia. hắn giận dữ một lần, đêm đi ngàn dặm cắt đầu uống rượu. Tuy rằng hiện đại nhưng khí chất trên người hắn dường như là thích khách kiếm hiệp thời xưa, mười bước giết một người, thiên lý bất lưu hành, vương hầu công khanh cũng không để vào mắt.

Không có lòng như vậy. hắn cũng không có thành tựu như ngày hôm nay.

Thiện ác nếu không báo trời đất nhất định có vụng trộm! Không thể lấy quyền dọn sạch sự bất bình trong thiên hạ, theo ý mình luyện võ làm gì? Tuy rằng võ thuật xuống dốc nhưng Vương Siêu vẫn còn tinh thần như vậy.

Hồi (1-458)


<