Truyện:Long Xà diễn nghĩa - Hồi 280

Long Xà diễn nghĩa
Trọn bộ 458 hồi
Hồi 280: Hành động chém đầu!
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-458)

Nước Mỹ. San Francisco.

Một tòa nhà khổng lồ trên hòn đảo nằm giữa Thái Bình Dương, bẽn trong có vườn hoa rộng lớn, sân cổ, rừng cây. Không khí trong lành không hề nhiễm một hạt bụi cùng với kiểu kiến trúc được sơn màu trắng mang phong cách Âu Mỹ chứng tò rằng đây là một khu nhà cấp cao. ít nhất thì cũng có giá hơn trăm triệu nhân dân tệ.

Đây là khu nhà cấp cao của Hồng môn Tư Đồ gia tộc tại Mỹ.

Thành phố San Francisco vào thế kỷ 19 chính là thành phố trung tâm náo nhiệt nhất nước Mỹ, được phần lớn người lao động nhập cư Trung Quốc gọi là "Kim Sơn", có nghĩa là khu phố của người Trung Quốc. Đây chính là khu phố của người Trung Quốc lớn nhất thế giới, và cũng là thành phố đông dân nhất ở Mỹ.

Lý Tiểu Long cũng được sinh ra tại bệnh viện người Hoa tại San Francisco.

Mặc dù nơi này rồng cá hỗn tạp, có tới mấy trăm xã đoàn người Hoa lớn nhỏ, tổng số người Hoa lên tới hơn trăm vạn, nhưng gia tộc Tư Đồ lại khống chế được tất cả khu vực kinh tế lớn nhất của người Hoa tại Mỹ. Có thê nói người đứng đầu nhà Tư Đồ tại San Francisco có năng lực rất lớn. Trên con đường hắc đạo, bạch đạo cũng rất phát đạt.

Lúc này, có rất nhiều nam nữ ngồi xung quanh một cái bàn lớn trong phòng khách rộng lớn giữa khu nhà cấp cao. Nhà Tư Đồ đang mở một hội nghị lớn nhất gia tộc.

Người lãnh đạo nhà Tư Đồ hiện giờ là Tư Đồ Nghĩa, hắn hiện đang ngồi trên cao nhất, sắc mặt xanh mét, tay cầm một chén trà tinh xảo đang run rây. Hiển nhiên là lửa giận trong lòng đã dâng cao đến cực điểm

Năm ngày, đã năm ngày trôi qua.

Nhà Tư Đồ rốt cục đã nhận được tin từ Nam Dương Hồng môn truyền tới, rằng hai đệ tử kiệt xuất là Tư Đồ Nguyệt và Tư Đồ Quang mang theo sáu võ thuật danh gia, một quản gia là Kỳ Bá, cùng với mười mấy bảo tiêu kiệt xuất của gia tộc, toàn bộ đều bỏ mạng ở Nam Dương Đường Môn. Lý do chết là vi ám sát người lãnh đạo Đường Môn.

Tư Đồ Quang, Tư Đồ Nguyệt là con ruột của Tư Đồ Nghĩa. Bây giờ bị người ta giết khiến hắn phẫn nộ như núi lửa phun trào. Ngay khi nhận được tin này thì lập tức mở cuộc họp khẩn cấp toàn gia tộc.

Nguyên nhân hắn làm như vậy là muốn chính thức tuyên chiến với Đường Môn. Ta sống thì ngươi phải chết!

"A Quang, A Nguyệt con của ta!"

Ngồi gần đó là một phụ nữ trung niên trong trang phục hết sức xinh đẹp, nhìn bộ dáng giàu có, nhưng hiện tại trên mặt tái nhợt không còn chút máu. Nàng khóc nhiều đến mức chết đi sống lại. Đột nhiên trong lúc đó cổ họng Từ nương phát ra âm thanh khò khè, khạc ra một cục đờm rồi hôn mê bất tinh.

"Đại nương ngất rồi, bảo thầy thuốc tư nhân đến, đưa vào phòng dưỡng bệnh thật tốt đi".

Một người khác mặc áo cao cổ, tóc cắt ngắn, cũng là một phụ nữ bộ dáng hơn bốn mươi tuổi. Phụ nữ này vẫy tay, lập tức có người làm thuê nhanh nhẹn đi vào mang đại nương bị ngất ra ngoài.

Người vừa ra lệnh chính là vợ thứ hai của Tư Đồ Nghĩa.

Nhà Tư Đồ vẫn còn kế thừa quy củ trong đại gia đình phong kiến, tam thê tứ thiếp. Không như các phú hào bây giờ luôn giấu **** vợ mình.

Tư Đồ Nghĩa là gia chủ, tòng cộng cưới năm người vợ, đều sinh hoạt trong khu nhà cấp cao này. Mỗi ngày ăn cơm cũng ngồi cùng một chỗ. Tài chính trong nhà toàn bộ đều do vợ lớn quản lý, mà đứa con của vợ lớn khi trường thành cũng đi ra ngoài quản lý công việc làm ăn.

Nơi đây hoàn toàn giống như đại gia đình Hồng Lâu Mộng thời phong kiến.

Cũng chỉ có đại gia tộc định cư ờ hải ngoại, chưa từng về nước mới có quy củ gia tộc như vậy.

Một gia tộc lớn tất nhiên phải có quy củ. Trong mắt Tư Đồ Nghĩa, những đại gia tộc trong nước không có quy củ, toàn bộ đều là tự bộc phát. Chi có quy củ gia đình phong kiến này mới chân chính là quý tộc trong xã hội thượng lưu.

Không chỉ riêng Tư Đồ Nghĩa mà ngay cả một số người Hoa tại hải ngoại cũng cho rằng như vậy. Trong nước phá hư quy cũ lễ nghi gia tộc đều là bọn nhà quê, không phải là quý tộc.

Người vợ thứ hai khi ra lệnh rất cao hứng. Con trai và con gái của người vợ lớn đã chết, địa vị trong gia đình đà suy yếu rất nhiều. Mà con trai và con gái của nàng đều trưởng thành, trong gia tộc cũng quản lý những chức vị quan trọng. Địa vị sau này sẽ tăng tiến rất nhanh.

Đối với cái chết của Tư Đồ Quang và Tư Đồ Nguyệt, vợ hai mấy người đang mang vợ lớn ra ngoài thì trong lòng rất cao hứng.

. Con cái của vợ ba, vợ bốn chưa trường thành, vẫn còn đang đi học, muốn tạo thành uy hiếp đối với nàng thì cũng còn rất lâu. Về phần vợ năm...

Vợ hai nhìn thoáng qua người con gái trẻ tuổi xinh đẹp ngồi phía dưới. nàng mặc trang phục đơn giản như một thiếu nữ.

Cô gái này chính là vợ năm mà Tư Đồ Nghĩa vừa mới cưới. tuổi không lớn hơn Tư Đồ Nguyệt.

!"Thật ra phải chú ý tiểu yêu tinh này một chút, lão gia vì cưới tiểu yêu tinh này mà đặt tới hơn trăm bàn tiệc rượu lớn, mặt khác lại mời hơn một trăm bang chủ lớn nhỏ trong các xã đoàn bang hội ở San Francisco".

Mặc dù nhà Tư Đồ đều là công dân nước Mỹ, lấy năm vợ là trọng tội, nhưng bất quá hắn nạp thiếp chứ không kết hôn. Chỉ có tiệc rượu và thông báo cho các nhân vật trong xã đoàn người Hoa.

Người Hoa là tổ chức độc lập.

Hơn nữa bởi vì Tư Đồ Nguyệt và người thừa kế gia tộc Rockefeller là Wily sắp kết hôn, cho nên khi Tư Đồ Nghĩa lấy vợ nhỏ, thì cảnh sát San Francisco và các quan chức Mỹ cũng tới tham gia buổi tiệc.

Người Mỹ không ủng hộ quan niệm của giới quý tộc thượng lưu Trung Quốc tam thê tứ thiếp, nhưng cũng không ngại bọn họ đẻ nhiều.

"Đường Môn giết con trai và con gái ta. Chúng khinh người quá đáng. các ngươi nói bây giờ nên làm sao? Chúng ta sau lần họp mặt này, nếu không trả thù thì nhà Tư Đồ làm sao còn chỗ đứng trong giới người Hoa? Ta quyết định, mặc kệ có tổn thất thế nào cũng phải tiêu diệt Đường Môn! Đầu tiên sẽ tiêu diệt Bắc Mỹ Đường Môn! Bắt đầu từ hôm nay sẽ điều động tất cả lực lượng trả thù. phá hủy võ quán Đường Môn, công việc kinh doanh của Đường Môn! Giết tất cả thành viên của bọn hắn! Điều động cả lực lượng được huấn luyện đặc biệt của chúng ta làm việc!"

Tư Đồ Nghĩa mở to hai mắt. Hắn đà hơn năm mươi tuổi nhưng trông vẫn rất khỏe mạnh, hơn nữa võ công cũng không hề giảm sút. Hiện tại vẻ mặt hắn trông rất dữ tợn, hai mắt hung dữ. gắt gao nhìn tất cả các thành viên.

"Đại ca, ngươi có phải bị thù hận làm mất lý trí hay không? Đường Môn không phải dễ dàng đối phó. Hơn nữa A Quang và A Nguyệt quả thật đã làm việc quá phận. Đà chạy tới địa bàn đối phương ám sát người lãnh đạo. Mặc dù đó chỉ là một tên mặt trắng nhỏ, nhưng không phải là người yêu của Đường Tử Trần sao? Nếu làm thế thì ả tức giận. Ta không tán thành làm như vậy, nên bàn bạc kỹ hơn. không nên thiếu suy nghĩ".

Ngay khi Tư Đồ Nghĩa đưa ra quyết định khai chiến với Đường Môn thì một người trung niên vóc người thon dài, mang mắt kính vàng. mặc đồ tây mở miệng nói. Hiên nhiên không đồng ý với quyết định này của Tư Đồ Nghĩa.

"Lão nhị! Ngươi dám hoài nghi quyết định của ta sao? Đừng quên ta mới chính là gia chủ Tư Đồ. Ngươi mà phản đối nữa thì có tin ta đuổi ngươi ra ngoài không!"

Tư Đồ Nghĩa vụt đúng lên, trên mặt đằng đằng sát khí. cầm chén trà trong tay ném xuống đất. Choang! Tiếng chén trà vỡ vang vọng khắp nơi, nhất thời đại sảnh lạnh ngắt như tờ.

Nam tử vừa nói này sắc mặt xanh mét ngồi bất động nhưng lại cười lạnh. Hắn chính là em ruột một Tư Đồ Tín.

Mấy anh chị họ Tư Đồ Nghĩa còn lại cũng chỉ dám khuyên ngăn một chút. Bọn hắn không hy vọng đánh nhau sống chết, người chết không phải là con trai và con gái mình. Tư Đồ Nguyệt, Tư Đồ Quang chết đi đã để lại thêm một số vị trí có lợi.

"Làm ầm ĩ gì thế! Ta còn chưa chết, người trong nhà bị người ta giết mà các ngươi còn cãi nhau cái gì! Người nào làm loạn thì ta sẽ đánh vỡ đầu hắn!"

Đúng lúc này thì có một âm thanh già nua từ trân lầu truyền xuống. Theo tiếng bước chân là tiếng ông ông ông, giống như tiếng cương bổng nện xuống nền đá.

Trên lầu xuất hiện một lão thái thái tóc đã bạc trắng, được hai người phụ nữ cẩn thận dìu đi. trong tay chống một cây trượng màu đỏ. Ở đầu có đầu rồng!

Cây long đầu quái trượng này chạm đất thì vang lên tiếng ông ông ông, hiên nhiên là do sắt tinh khiết chế thành, ít nhất nặng đến năm, sáu mươi cân. Nhưng nó nằm trong tay lão thái thái này lại giống như một cây gậy gỗ, điều khiển dễ dàng vô cùng.

"Không phải do các ngươi quyết định, ta vẫn còn chưa già!" Lão thái thái rống lên một tiếng, âm thanh như xé gió. Bà ta chống cây long đầu quái trượng đi vài bước là đà xuống lầu, biểu hiện vẫn còn rất khỏe!

"Mẹ, như thế nào lại ra đây". Tư Đồ Nghĩa vội vàng đứng dậy.

"Lào tổ tông".

"Lào tổ tông, người như thế nào lại ra đây".

Lão thái thái vừa xuất hiện thì mọi người đều lập tức đứng lên, biển hiện lão thái thái này rất có uy vọng.

"Cháu trai và cháu gái ta bị người khác giết. Ta nếu còn không ra mặt thì chỉ sợ lại bị người nhà giấu luôn chuyện này" Lão thái thái nhìn lướt qua những người tại đây khiến ai nấy đều im lặng!

"Mẹ, người ngồi xuống đã" Tư Đồ Nghĩa mời lão thái thái bình tĩnh ngồi xuống rồi cung kính đứng một bên.

Những người còn lại cũng không dám ngồi. Lào thái thái này đương nhiên thân phận tôn sùng. Đại long đầu quái trượng màu hồng tinh khiết trong tay bà ta chính là một loại côn, gọi là "Hồng côn".

Đây chính là tượng trưng cho người đứng đầu Hồng môn. Chu Hồng Trí cũng chống một cây thế này. Năm đó Tôn Trung Sơn cũng có một cây như vậy.

Lào tổ tông phật gia nhà Tư Đồ là Hồng Tú Liên trải qua hơn năm mươi năm gắn bó với Hồng môn trên khắp thế giới, chính là Đại tỷ nổi tiếng! Danh tiếng không hề thua kém Chu Hồng Trí chút nào! Chỉ là hai mươi năm nay đóng cửa tu dưỡng, không quan tâm đến mọi chuyện. Nhưng nếu nhắc tới nhân vật thế hệ trước của Hồng môn trên thế giới thì chính là nữ thiên vương "Hồng Tú Liên", cái tên này khiến cho rất nhiều người kính nể.

Hơn nữa quan hệ của lão thái thái Hồng Tú Liên này nhiều đến khó tin! Từ hắc đạo Đài Loan, bang hội hắc đạo Đông Nam Á, bang hội hắc đạo Ấn Độ cùng với các nguyên lão trong bang hội Nam Mỹ, Bắc Mỹ đều có giao tình. Sở dĩ nhà Tư Đồ cường thịnh như vậy là do trong nhà có một lão tổ tông chống đỡ. Cho dù là ai thì cũng đều phải cấp cho lão phật gia này vài phần mặt mũi.

Trong giới hắc đạo thường có một câu thuận miệng "Nước Mỹ Hồng Tú Liên. Đài Loan Lữ Tú Liên. Tú Liên này áp đảo Tú Liên kia." Lữ Tú Liên ở Taiwan rất nổi tiếng nhưng trước mặt Hồng Tú Liên vẫn phải tự nhận mình là tiểu muội!

"Người trong nhà bị khi dễ, các ngươi không được ồn ào. Người nào nội chiến thì đừng trách quái trượng của ta không có mắt!" Trong mắt lão thái thái Hồng Tú Liên hiện lên một tia sáng lạnh:

"Cháu trai và cháu gái của ta không thể chết dễ dàng như vậy! Đường Tử Trần là cái gì mà dám động đến nhà Tư Đồ chúng ta. Con **** Đường Tử Trần này, ta không làm cho ả mất hết tất cả, bán nàng vào kỹ viện thì sẽ không mang họ Hồng!"

Cháu gái, cháu trai chết khiến cho Hồng Tú Liên phẫn nộ tới cực điểm!

"Bắc Mỹ Đường Môn cũng chưa chắc một lòng với Đường Tử Trần. Chuyện kế tiếp thì ta sẽ tự xuất mã, tới Bắc Mỹ Đường Môn liên lạc với Kim Lộc một chút. Đều từng là người Hồng môn, ta thật không tin hắn sẽ nghe theo lệnh con **** Đường Tử Trần nọ! Trước tiên ta muốn Đường Môn phải tứ phân ngũ liệt!"

Rầm!

Hồng Tú Liên đập mạnh long đầu quái trượng xuống đất khiến cho mặt đất được lót bằng đá cẩm thạch vờ vụn! Mặc dù là một lão thái thái nhưng khí phách uy phong vẫn đầy đủ mười phần.

"Còn nữa. Lão nhị, ngươi gọi Ngọc Nhi về. Ngọc Nhi có tướng mạo giống Nguyệt Nguyệt như bào thai song sinh, thay đổi trang phục một chút rồi cho gặp Wily. Nguyệt Nguyệt đã chết thì để Ngọc Nhi gả thay vào nhà Rockefeller!"

"Nhưng... !" Tư Đồ Tín biến sắc: "Ngọc Nhi đi học tại Anh, hiện giờ cũng có bạn trai rồi".

"Bạn trai nào? Người ở đâu?" Hồng Tú Liên lạnh lùng cười.

"Hình như là người đại lục. chưa từng dẫn về nhà" Tư Đồ Tín nói chuyện lễ phép.

"Người đại lục! Không được phép! Gọi nó trở về! Đại lục toàn là những tên nhà quê, một chút quy củ cũng không có! Ngươi bảo Ngọc nhi rằng thà lấy người da đen chứ cũng không được lấy tên nhà quê từ đại lục! Nó không nghe thì cho dù có chạy tới đâu ta cũng phải đập gãy chân nó!"

Quyền uy gia trưởng tuyệt đối thời phong kiến được Hồng Tú Liên thể hiện vô cùng rõ ràng.

"Vâng, vâng, thưa mẹ".

Mặc dù Tư Đồ Tín là tuổi trung niên nhưng trước mặt lão phật gia Hồng Tú Liên rất nghe lời. Gia pháp nhà Tư Đồ cực kỳ nghiêm, nếu Tư Đồ Tín dám cả gan mở miệng từ chối thì Hồng Tú Liên quả thật sẽ đánh cho một trận.

Tư Đồ Ngọc là con gái Tư Đồ Tín, mặc dù không cùng cha cùng mẹ nhưng lại giống Tư Đồ Nguyệt như đúc, chi là nhỏ tuổi hơn một chút. Bây giờ Hồng Tú Liên muốn gọi Tư Đồ Ngọc về gả cho gia tộc Rockefeller.

"Mọi chuyện cứ quyết định như vậy đi! Chuân bị xe cho ta, ta muốn đi gặp mấy lão bằng hữu!"

Hồng Tú Liên vỗ bàn đứng dậy, mụ muốn tự thân xuất mã, mượn sức người khác cùng Đường Môn đối kháng toàn diện!

Indonesia. Biệt thự cạnh biển tại Jakarta.

"Tiêu đệ, dậy đi. Hôm nay ta phải trở về châu Phi. Chờ giải quyết xong chuyện thì ta sẽ lập tức trở lại" Đường Tử Trần từ trên giường ngồi dậy mặc quần áo, vỗ vỗ vào người Vương Siêu.

Vương Siêu trở mình ôm lấy Đường Tử Trần, nhẹ nhàng đè nàng nằm xuống lại, cả hai quấn quít trong chăn mền. Tay hắn vuốt ve lên hai vú nàng, thân thể hai người lại quấn lấy nhau. Qua nửa ngày sau thì cả hai mới dừng lại.

Khuôn mặt Đường Tử Trần ửng hồng, quyến rũ giống như muốn chảy nước. Đôi tay trong suốt gắt gao quấn quanh cổ Vương Siêu, để chỗ kín của mình không ngừng nhấp nhô, giống như đang tiến tới cao trào.

Vương Siêu vừa là tiểu đệ vừa là một người bạn trai. Đường Tử Trần chính là nhân vật thống lĩnh Đường Môn, quyền pháp thông thần. Dùng tâm ý có thể nhìn thấy thần, thế giới này mặc dù không phải không có nam nhân có tham vọng chinh phục nàng, nhưng không có ai có thể thành công.

Nàng cũng tự nhận thấy thế giới này không có bất cứ người đàn ông nào xứng đôi với nàng.

Nhưng Vương Siêu đã phá vỡ điều này, chủ yếu Vương Siêu chính là do nàng một tay bồi dưỡng thành, có quan hệ tỷ đệ thân mật. Hơn nữa Vương Siêu đối với nàng có tình cảm vô cùng thắm thiết, vi nàng có thể bỏ qua tất cả. Quan trọng nhất là quyền pháp của Vương Siêu đã phá toái hư không, nhìn thấy thần, đà đạt tới cảnh giới ích cốc, ưu tú tới cực điểm.

Nam nhân khác không có được cảnh giới như Vương Siêu, không có quan hệ tỷ đệ thân mật. Tuyệt đối không thể theo đuổi Đường Tử Trần. Dùng hành động thô bạo là muốn chết. Đường Tử Trần trải qua không biết bao nhiều lần bị ám sất, ngồi trên phi cơ cũng không biết đã bao nhiêu lần bị tên lửa oanh kích, nhưng hiện tại vẫn bình yên vô sự.

Hai người quấn quýt lấy nhau, lên lên xuống xuống. Sau một thời gian Vương Siêu mới yên lặng giúp Đường Tử Trần mặc quần áo.

"Tiêu đệ, ngươi chờ ta trở lại, không nên mạo hiểm! Quyền pháp của ngươi mặc dù cao nhưng xã hội này còn nhiều thứ có thể đả thương ngươi".

"Ừm, ta biết nên làm thế nào mà. Tỷ tỷ, ta chờ tỷ trở về cùng ta kết hôn".

Vương Siêu thản nhiên trả lời, nhìn Đường Tử Trần ngồi vào xe, thân ảnh đang dần đi xa mà trong lòng dâng lên một ý muốn mãnh liệt: "Ta sẽ giúp tỷ dọn hết mọi trở ngại. Tỷ cứ chờ xem, Tử Trần. Nhà Tư Đồ muốn đối địch với chúng ta, mười ngày sau ta cam đoan trong vòng một tháng sẽ làm bọn họ biến mất".

Mấy ngày này Vương Siêu đều cùng Đường Tử Trần ân ái, nhưng tất cả tin tình báo đều không bỏ qua, cũng biết nhà Tư Đồ đà bắt đầu một loạt hành động, sẽ tiến hành tấn công mạnh mẽ vào Đường Môn!

Phương pháp của Vương Siêu rất đơn giản. Đó chính là hành động Ám sát, đây là phương pháp hành động trực tiếp hữu hiệu nhất, cũng là thủ đoạn của quân đội trong nước.

"Siêu ca, có một quyền sư đang ở trong sân của trường Minh Luân Đường, nói rằng muốn gặp người"

Đường Tử Trần đi xa. Vương Siêu bắt đầu chuẩn bị kế hoạch trảm thủ, chấn nhiếp đối phương thì Tạ Lỵ đột nhiên vội vã đi tới.

"Ổ? Quyền sư tới từ trong nước? Tên là gì?" Vương Siêu hỏi.

"Hắn bảo hắn tên là Ba Lập Minh".

*****

"Ba Lập Minh? Lão Ba đến Nam Dương sao?" Vương Siêu từ miệng Tạ Lỵ nghe tin có một quyền sư đến từ đại lục thi ban đầu còn tưởng rằng hâm mộ đến luận võ. Nghe được chính lả Ba Lập Minh thì hơi bất ngờ cùng hứng.

"Lão Ba tới rất đúng lúc, ta vừa mới lo lắng lần này đến San Prancisco thực hiện hành động trảm thủ không có người thích đi cùng".

"Lào Ba võ công vừa cao cường vừa có nhiều năm kinh nghiệm đấu võ. phong ba bão táp gì cũng từng trải qua. có người này thì còn hơn việc mang theo đội quân ngàn người".

Ở Mỹ thực hiện hành động trảm thủ không phải là chuyện dẽ dàng. Cho dù Vương Siêu tự cho mình là tài cao gan lớn nhưng thực sự hành động không dám nắm chắc chín phần. Dù sao củng là đại bản doanh của người ta, chính là đầm rồng hang hổ không thể coi thường được.

Mà Vương Siêu cũng chưa đạt tới tình trạng đao thương bất nhập, bay lượn như chim trên trời. Mấy chúc tay súng tự động bao vây, ném lựu đạn liên tục thì chạy trốn cũng khó khăn.

Nhà Tư Đồ có lịch sử gần một thế kỷ, nền tảng hùng hậu. Từ một quản gia như Kỳ Bá thì cũng có thể khăng định bên trong còn vó số cao thủ, không đơn giản như nhưng gia tộc bình thường.

Vương Siêu đã quyết định triển khai hành động trảm thủ nhưng cụ thể chọn người nào. Chuẩn bị ra sao thì vẫn chưa có kế hoạch chi tiết.

Có điều phải tiến hành càng nhanh càng tốt, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai. Nếu để lâu thì nhà Tư Đồ phát động thể công, hơn nữa còn có thế lực to lớn của gia tộc Rockefeller tại Bắc Mỹ hỗ trợ, rất có thế bên hắn sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng.

"Bất quá Lão Ba đến Nam Dương thì ai quản lý việc Trong nước? Đại hội võ thuật không có tuyệt đỉnh cao thủ tọa trấn thì rất nguy hiếm. Y Hạ Nguyên Nhật Bản tuyệt không phải là nhân vật dễ đối phó. Năm đó tại cảng Thượng Hải khi mình cùng Nguyễn Hồng Tu luận võ đã gặp qua hắn một lần. Người này có thể sánh với Chu Bỉnh Lâm. xét về mức độ tàn nhẫn thì còn hơn xa. Hơn nữa hắn đang ở vào độ trung niên, chắc chắn sẽ có tiến bộ, được xưng là võ đạo gia thực chiến đệ nhất Nhật Bản thì chính là nhân vật kinh tài tuyệt điềm. Nếu hắn đột phá Đan kiếp Thành công thì là một mối họa lớn".

Lần đầu tiên khi Vương Siêu gặp Y Hạ Nguyên, trong ấn tượng đây là một nhân vật rất khó đối phó.

Mặc dù đã ra nước ngoài nhưng không có nghĩa là Vương Siêu không quan tâm. Dù sao võ thuật Trung Quốc hiện đã xuống dốc. đối với người Hoa không phải chuyện cao hứng.

"Phải mời lão bằng hữu này của ta đi một chuyến thôi".

Ý niệm nổi lên trong đầu Vương Siêu nhưng nhất thời không nghĩ ra ý kiến nào tốt, lập tức lái xe đến gặp Ba Lập Minh.

Đến trường học Hoa ngữ Minh Luân Đường. Vương Siêu vừa mới bước vào đã thấy một đại hán vai rộng mặc vest đen. lưng thẳng như ngọn bút, giày da bóng loáng, đeo cà vạt tóc được chải cận thận tỉ mi- quy hình hạc cốt, vành tai thật lớn đang đứng thẳng ở giữa sân.

Đại hán này đúng là Ba Lập Minh.

Lúc này Ba Lập Minh ăn mặc như một người trong giới xã hội thượng lưu, rất có khí phách của người thành đạt. Người dựa vào quần áo. phật dựa vào áo vàng. nhìn thoáng thiếu chút nữa Vương Siêu không nhận ra hắn.

Lúc này Ba Lập Minh. đang cùng một trung niên nhân mang áo choàng ngắn màu đen, bộ dáng hình như muốn luận võ.

Trung niên này chính lả Bạch Tuyền Di. xung quanh còn có mấy quyền sư nhất lưu ở Nam Dương, cùng với sáu quyền sư Lữ Lão Lộc vừa mới gia nhập

Đường Môn, còn có đám người Miêu Khang Hi.

Đường Môn làm việc rất nhanh, trong ba ngày đã đem người nhà của sáu người này tới định cư tại Nam Dương- Mỗi nhà ở một phòng riêng, phí định cư là ba trăm vạn USD. Sản nghiệp còn lại cũng đang trong quá trình xử lý.

Người nhà tới Nam Dương Thì sáu cao thủ danh gia Hóa Kình này mới có thể nói là chính thức thuộc về Đường Môn. Rời khỏi giới võ thuật, thản phận bây giờ là quản gia. Cũng không có cách nào khác. Ai bảo luận võ thua làm gì!

Hây!

Bạch Tuyền Di giống như một con báo được tiêm thuốc kích thích, vô cùng nhanh nhẹn, tấn công vào bên trái Ba Lập Mình. Đầu gối hất lên tựa như cái chày lớn. mãnh liệt đánh vào bắp chân Ba Lập Minh. Đồng thời hai tay nắm thành quyền, tay trái thoáng một cái đã giơ lên đánh vào mặt đối phương, còn tay phải thì hưởng xuống dưới. ẩm hiểm án dấu giống như đã dung nhập vào trong bóng tối. đột nhiên đánh về phía dưới của Ba Lập Minh!

Dùng mã bộ đánh vào bắp chân. tay trái dùng hư chiêu thu hút sự chú ý, làm tiêu tan tinh khí đối phương, tay còn lại ẩn dấu báo quyền, dùng sát chiêu "Ám Báo Dạ Tập" đánh vào thất lưng đối phương. Tẩn công liên tục, trên dưới đểu đánh tay chân tung bay. quyền ảnh chớp động giống như người có tám cánh tay!

"Ám Báo Quyền" chính là được Bạch Tuyền Di dùng Thiếu Lâm báo quyền của mình kết hợp với đấu pháp Vịnh Xuân Quyền. Không dễ dàng thi triển, nhưng một khi thi triển chính là lấy mạng người, móc trái tim kéo ra.

Đối mặt với quyền ảnh như núi Ba Lập Minh vẫn không hoảng, theo thế bước ra từng bước. giống như con voi lớn lội qua sông, thân hình tuy nặng nề nhưng lại mang theo sự nhẹ nhàng khó tin. chợt thoát ra khỏi thế công của Bạch Tuyền Di.

Mặc cho chiêu pháp của Bạch Tuyền Di lợi hại đến cỡ nào dưới tuyệt phẩm thân pháp "Hương Tượng Độ Hà" của Ba Lập Minh đều không còn nửa điểm uy lực.

Sau khi Ba Lập Minh hiện lên, cổ họng phát ra ba chữ như tiếng xé gió tiếng sét đánh. khiến cho mọi người kinh hoảng!

"Báo quyền tốt!"

Xoát xoài xoài, trong vòng 0, 1 giây liên tục bước ra ba bước chân, hai đùi trở nên vừa thô vừa to giống như chân voi. Ba Lập Minh trong tích tắc đã phóng tới gần Bạch Tuyền Di. Bụng phình to như một bong bóng. giống như người phụ nữ mang thai được mười tháng. Như vậy có thể thấy được dạ dày của hắn manh mẽ đến cờ nào!

Bụng dưới giống như một cái bóng khí lớn, theo một chưởng của Ba Lập Minh. bao khí tự động phản tán ra khắp cơ thể. từ vai đến khuỷu tay. bàn tay!

Ba Lập Minh dùng chính là "Đan Điền Khí Đả" trong Kim Cương Luân Quyền Thiếu Lâm. sau một chưởng đã tích tắc biến thành lực của đan điền. Thông qua vai vận đến cánh tay, bàn tay lúc này phình to ra như cánh quạt, phát ra tiếng vỗ phần phật giong như tiếng của cánh quạt phi cơ trước kia cất cánh. lấy thế lôi đình vạn quán đánh về phía Bạch Tuyền Di.

Trong nháy mắt này. Bạch Tuyền Di cơ hồ ngay cả thở cũng không thở được. Hoàn toàn bị kình phong bao phủ. Lỗ tai chỉ còn nghe được tiếng ầm ầm ù ù. Qua hơn một trăm tiếng như thế thì hai mất tối sầm không nhìn thấy bất cứ thứ gì. tai cũng bị điếc, ngay cả da tay vốn mẫn cảm như bị đoạn khí không còn cảm giác.

Lỗ tai mất đi thính lực. hai mắt mất đi thị lực, da tay mất đi mẫn cảm. Trong nháy mắt khi Ba Lập Minh đánh ra một chưởng. Bạch Tuyền Di ngoại trừ nhắm mắt chờ chết thì không còn con đường nào khác.

Ẩm!

Bạch Tuyền Di gần như kiệt sức. ngay lúc chỉ còn biết nghe theo mệnh trời thì chợt cảm giác bên cạnh mình như có mấy trăm kg thuốc nổ đột nhiên phát mạnh. khí lưu làm cho hắn đứng không vững. cuống quít lui về phía sau thì có hai bàn tay va chạm cùng một chỗ cánh tay xảo diệu cùng đánh ra cùng một thế.

Thì ra không biết từ lúc nào Vương Siêu tiến vào. đón lấy chưởng của Ba Lập Minh.

"Ha ha ha ha, lần đầu gặp mặt chúng ta cũng là giao thủ thế này, không ngờ lần này cũng thế. Đáng tiếc ngươi cao hơn ta một bậc!"

Ba Lặp Minh nhẹ buông tay, khí thế vừa rồi tiêu tán. cười ha ha cảm thán nói.

Vừa rồi Vương Siêu ra tay, hắn cũng đã nhận ra đối phương vận kình như thần. xuất thủ đã đạt cảnh giới vô thanh vô tức, trong tình thế chỉ mành treo chuông, kịp thời tiếp nhận một chưởng này của hẳn.

"Ha ha. lão Ba. ngươi cũng không kém".

Vương Siêu cười trả lời.

Mặc dù Ba Lập Minh không thể như hắn nhưng vận khí thân thể bành trướng như đại hán khổng lồ, có thể bành trướng một bộ phận, lực lượng đạt hiệu quả tới chín thành.

Nếu Vương Siêu vận khí bành trướng thán thể bộc phát lực lượng mười một, mười hai sức ngựa, thì Ba Lập Minh cũng đạt tới mười sức ngựa.

Vương Siêu bất quá hơn một chút mà thôi.

Ngay cả Bạch Tuyền Di- một trong chín vị quyền sư Hóa Kình cũng trợn mắt há hốc mồm.

Vốn Vương Siêu có thể so sánh với Đạt Ma, Trương Tam Phong, dường như đến cấp độ như thần, bọn họ không thể tin vào mắt mình. Bây giờ xuất hiện thêm một người cũng là cao thủ thần cấp. khiến bọn họ cơ hồ tê dại.

"Quả nhiên cấp độ khác nhau, không cùng trình độ" Trong lòng Lữ Lão Lộc vô vàn cảm khái, vốn tưởng rằng mình đứng đầu trong sáu cao thủ thì ngạo thị thiên hạ. Nhưng tới Nam Dương mới biết núi cao còn có núi cao hơn. ếch ngồi đáy giếng: đúng là ếch ngồi đáy giếng".

Sau khi nhìn thấy Vương Siêu và Ba Lập Minh, sáu danh gia võ thuật người Hoa tại Mỹ này đều cảm giác bản thản giống như ếch ngồi đáy giếng.

Trước kia mình ngạo nghễ hò hét, tự cho mình là quyền sư vô địch thiên hạ, đột nhiên vào trung tâm giới võ thuật này, gặp được những người mạnh như Tôn Lộc Đường Lý Cảnh Tâm, Lý Thư Văn liền cảm thấy xấu hô.

"Tâm phục khẩu phục, ta thật sự tâm phục khẩu phục. Mới vừa rồi nếu không có Vương Siêu sư phụ tiếp một chưởng kia thì ta đã bị ngươi đánh chết rồi" Bạch Tuyền Di thở ra một hơi thật dài, mắt hắn đặt cao hơn đầu chưa bao giờ phục người khác. Nhưng hiện tại cũng chính thức tâm phục khâu phục quyền pháp của Vương Siêu và Ba Lập Minh.

"Vừa rồi Ba sư phụ hình như dùng Thiếu Lâm Kim Cương Luân Quyền? Còn có thân pháp kia. hình như là Hương Tượng Độ Hà của Thiếu Lâm? Công phu thật sự đã thất truyền rất lâu. lúc ta theo sự phụ học Thiểu Lâm báo quyền thì nghe nói quyền phổ đã bị cướp đi thiêu hủy".

Quyền pháp cao nhất của Thiếu Lâm có hai thức, được ghi lại trong một quyền phổ- gọi là "Thiếu Lâm Khán Gia Quyền". Đó là "Thôi Ma" và "Cát Mạch" hai thức chính là "Linh Dương Quải Giác" và "Hương Tượng Đồ Hà" rất trân quý trong Thiêu Lảm.

Ba Lập Minh khoát khoát tay: "Chưa bị thiêu hủy, nó đang ở chỗ ta. Thật ra Khán Gia Quyền tại Thiếu Lâm mặc dù là đứng đầu nhưng không phải là quyền pháp cao nhất, các ngươi muốn xem thì cứ mang đi sao chép. Ở đây ta còn có chú giải Tây Tủy Kinh chân bản của Bạch Ngọc Phong".

"Mang đi sao chép?"

Lời vừa nói ra lập tức liến kinh động đến những quyền pháp gia ở đây.

Những năm đầu tiên, một lượng lớn bí tịch vô giá được phát ra rộng rãi. Tuy thế, người bình thường cho dù có được trăm quyển thì không có sư phụ chỉ điểm cũng không luyện được.

Đây cũng giống như việc đọc sách viết chữ. ngươi không học tiểu học, không có sư phụ giúp ngươi hiểu các chữ số, cộng trừ nhân chia thì cho dù ngươi là thiên tài cũng không học lên tới trung học, thậm chí là đại học.

Bất quá có bí tịch chân chính cùng quyền sư trụ cột ở đây, đương nhiên có thể học lên trung học, có trụ cột rồi có thê tự học vi phân, tích phản đại học.... vv.

"Thật ra võ công muốn đột phá Đan kình, muốn tiến bộ thì phải dựa vào kinh nghiệm, tính cách và kỳ ngộ. Bí tịch cũng không phải là quan trọng nhất; Tôn Lộc Đường cũng không viết cụ thể cách luyện, mà chính là viết kinh nghiệm sau khi Hóa Kình của mình, thân thể có phán ứng thế nào Thiết nghĩ nên tìm người học tránh việc luyện sai. Giống như sau lúc ta Bảo Đan luyện tập tám khẩu quyết Bát quái chưởng, luyện đến Cương Kình- mỗi ngày đều phải kéo bụng một lẩn. kéo toàn bộ máu xuống rốn, đó là tẩy tủy hoán huyết. Bây giờ luyện đến ích cốc thì ngay cả hàm răng cũng thay đổi. Ta chi biết như thế là mình luyện thảnh công rồi".

Vương Siêu mỉm cười. lộ ra hàm răng trắng trơn bóng.

"Bây giờ ta có bốn mươi cái răng- mà người bình thường chi có từ hai mươi tám đen ba mươi hai cái, đây chính là luyện cốt tủy đến đinh điềm mà thành".

Đám người Bạch Tuyền Dụ Sa Lượng. Lữ Lão Lộc vừa nhìn thì như vậy, hàm răng Vương Siêu thăng tắp đều như tuyết.

Ngoại trừ Ba Lập Minh, những người ở đây không kiềm chế được sự kinh ngạc.

"Bốn mươi cái răng! Thích Già Ma Ni cũng có bốn mươi cái răng, ngươi đã Thành thần Thành tiên Thành phật rồi sao?"

Phật tổ Thích Già Ma Ni có bốn mươi cái răng, tượng trưng cho việc tu hành đến cánh giới cao nhất. Lúc này quyền sư này kinh ngạc, trong ánh nhìn Vương Siêu như hắn không thuộc về loài người.

"Thích Già Ma Ni bất quá là một người đứng đầu tông giáo, không có một chút công phu làm sao khiến người ta tin vào giáo điều? Võ công luyện đến cảnh giới gân cốt phát ra tiếng sấm, thêm vào một chút trò vặt là có thể lừa gạt dân chúng, khiến bọn họ tin rằng đã gặp chân nhân" Ba Lập Minh nói.

"Thích Già Ma Ni có sức mạnh ném được voi. điều này là không giả, lực lượng có thể so sánh với ta nhưng chưa chắc đã thành tựu vượt qua ta. Chính thức đánh nhau thì đấu pháp của hắn không tàn nhẫn. không có ý chí chiến đấu nhất định sê bại!"

"Điều này đúng là vậy" Bạch Tuyền Di gật đầu, vừa rồi hắn động thủ với Ba Lập Minh cho nên biết người này rất kinh khủng.

Người luyện võ hiểu biết rất rõ thân thể mình, căn bản không hề tin vào chuyện thần tiên.

"Ta thấy một số công phu của thượng sư luyện Yoga, toàn thân mềm dẻo như bún, cứng như sắt, sự mềm dẻo của bộ xương bế khí một giờ cũng không chết. Thân thể bọn họ cường đại hơn cao thủ Hóa Kình nhưng thật sự đánh nhau ngay cả thì cao thủ Minh Kình cũng không lại. Bởi vì bọn họ không biết đấu pháp, cũng không luyện phát khí đánh người, tâm lý cũng không độc. không có ý chí chiến đấu. Ngươi một quyền đánh thì hắn ngay không biết né tránh, chi biết dùng thân thể ngạnh kháng" Bạch Tuyền Di thâm trầm nói.

"Ta đã đọc qua một ít sách vê Yoga đại thủ á, toàn bộ đều là kỹ năng dưỡng sinh. Yoga không có phương pháp đánh nhau, cũng không bồi dưỡng ý chí chiến đấu. Khi đánh nhau ngoại trừ lực lượng thì phải nảy sinh sự độc ác, người thân không nhận, xảo quyệt như yêu ma. Phải học theo Lưu Bang, Hạng Vũ năm đó bắt cóc phụ thân hắn đem đi nấu ăn. sau đó hắn còn mời hắn một chén. Tàn nhẫn như vậy thì nhưng hòa thượng tu hành không có".

Vương Siêu cười cười nói: "Lại nói tiếp, lần này Đông Nam Dương lưu hành Thái Quyền, đấu pháp mặc dù ác liệt nhưng không có kỹ thuật dưỡng sinh, hơn hai mươi tuổi luyện Thái Quyền nhất định cẩn phải kiêm tu Yoga thì mới có thể có lực chiến đấu. Không nói đến tu tâm dường tĩnh. lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt. Luận võ thì ta không dám chắc, phải đánh nhau mới biết được. Chúng ta đều là người đều phái chết. Đường Hào tiên sinh từng làm sáng tỏ thần thoại về Đạt Ma, Thích Già Ma Ni thật ra không phải thần phật gì, chăng qua luyện công phu đến đỉnh điểm của con người"

Lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt với ta lắm! Câu nói cuồng vọng đến cỡ nào!

Nhưng từ miệng Vương Siêu nói ra thì không ở đây một người nào dám hoài nghi.

"Được rồi, khi nào có thời gian chúng ta sẽ đàm luận. Lão Ba, ngươi có hứng thú theo ta một chuyến không?" Vương Siêu nói đến vấn đề mấu chốt.

"Chuyện gì vậy?" Ba Lặp Minh ngẩng đầu hòi.

Hai mắt Vương Siêu nhìn mọi người một cái, nhất là sáu quyền sư Lữ Lão Lộc đến từ Mỹ.

Sáu quyền sư này đang yên lặng cúi đầu, suy ngẫm về những lời Vương Siêu và Ba Lập Minh vừa nói, không nhìn thấy ánh mất của Vương Siêu.

Vốn theo ý định của Vương Siêu, hành động trảm thủ lần này sẽ chọn sáu người bọn Lữ Lão Lộc. Bọn họ đều là cao thủ Hóa Kình, có khả năng tránh được súng ống. Bọn họ đảm đương một phẩn trọng trách. Mới vừa rồi Vương Siêu nói rõ công phu chính là muốn tạo thành áp lực cho bọn hắn! Khiến bọn hắn không dám có ý đồ gì xấu.

Mà người trong nhà mặc dù Tạ Lỵ chọn ra những người có thân thủ rất tốt, nhưng đến Mỹ trảm thủ lần này khẳng định thương vong rất nhiều nên không thể dùng.

Mà đám người Bạch Tuyền Di cũng không chịu sự khổng chế của Đường Môn, đối phó với bang hội bản xử Nam Dương thì được chứ muốn đến Mỹ đánh nhau sống chết thì rõ ràng không tình nguyện. Vương Siêu không có cách nào nào nhưng không thể bắt buộc. Bây giờ Ba Lập Minh giúp đỡ thì cực tốt! Ít người thì hoạt động bí mật hơn.

"Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện đi" Vương Siêu nói.

"Được" Ba Lập Minh trà lời rất dứt khoát: "Ta còn có vài cuốn quyền phổ trong cái bao này, các ngươi mang đi sao chép đi. có trả lại hay cũng không thành vấn đề".

Ba Lập Minh cùng Vương Siêu đi vào trong.

Ngày thứ hai, hai người cải trang từ Indonegia bay tới Nhật Bản. sau đó lại từ Tokyo bay tới San Prancisco ở Mỹ.

*****

Máy bay đáp xuống sân bay San Prancisco phát ra tiếng động cơ ầm ầm chấn động màng nhĩ. Sau khi đáp xuống thì tiếp tục lướt đi, tiếng nhạc êm tai báo hiệu lữ khách lấy hành lý chuẩn bị xuống máy bay.

Nhưng lại có hai hành khách không hề động đậy. Cũng chưa thu vén hành lý.

Hai người này đều có khuôn mặt bình thường, vóc người cao khoảng một mét tám nhưng với người da trắng thì không tính là gì, trong đám người tuyệt không chút nổi bật.

Là Vương Siêu và Ba Lập Minh ngồi máy bay từ Nhật Bản đến Bắc Mỹ San Francisco. hành động trảm thủ này không mang thêm gì khác.

"Bây giờ mà vẫn mang nặng tư tưởng phong kiến như vậy sao? Một người lấy năm vợ? Rồi lại ở cùng một chỗ, quản lý công ty của gia tộc. Nhà Tư Đồ này thật đúng là càng sống càng trờ về thời phong kiến" Trong lúc máy bay lướt đi, hai mắt Ba Lập Minh vẫn chăm chú nhìn vào đống tài liệu nhà Tư Đồ trong tay, lẩm bẩm một mình.

Sau khi xem qua, vị vua đấu võ hơn ba mươi năm ngồi tù này rất kinh ngạc. Trong suy nghĩ của hắn quả thực không thể giải thích tổ chức gia tộc phong kiến Tư Đồ. Thứ này đã bị quên lãng từ lâu nhưng xuất hiện sờ sờ, tuyệt hắn không thể bỏ qua.

Ngày hôm qua, sau khi Vương Siêu gặp Ba Lập minh thì đã giới thiệu đơn giản về những chuyện đã trải qua, có ý muốn Ba Lập Minh hỗ trợ.

Ba Lập Minh vui vẻ đồng ý đến Mỹ. Thực hiện hành động trảm thủ là chuyện nhỏ, cái chính là hắn muốn nhìn xem chủ nghĩa đế quốc ở Mỹ rốt cuộc lả cái gì. Cả đời hắn chưa từng ra ngoài.

"Được rồi, Lão Ba. ngươi đến Nam Dương làm gì vậy?" Vương Siêu đột nhiên hói.

"Trong ba mươi năm ngôi tù, ta đã thu rất nhiều đồ đệ. bọn họ thường xuyên đến thăm ta, trong đó có mấy tên rất tốt. Sau khi ta đại náo Bắc Kinh thì cảm giác muốn đi đây đó chơi một phen. Cho nên mới gọi bọn hắn đưa ta tới Nam Dương".

Ba Lập Minh thở ra một hơi. ánh mắt chớp động. cả người tản mát ra khí thế như khủng long.

"Ừm".

Vương Siêu gật đầu. Quyền pháp Ba Lập Minh cao minh, hành sự không hề cấm kỵ muốn giết người là giết, vô pháp vô thiên. Nhưng tuyệt không phải là cái loại mãng phu không có đầu óc, ngược lại hắn rất tinh minh, năng lực tổ chức rất khá. Từ ba mươi năm trước từng lãnh đạo hàng vạn người.

Hơn nữa hắn không phải là quyền sư không có văn hóa. Ngược lại còn đọc nhiều thi thư. Nào là lịch sử thế giới, chủ nghĩa Mác — Lênin, riêng về lịch sư cách mạng mỗi nước thì đọc thông rất nhiều. Có sự hiểu biết sâu sắc đối với xã hội. Quyền pháp Vương Siêu cao thâm hơn Ba Lập Minh nhưng về thi từ ca phú thì lại kém hắn.

Bắt quá mặc hắn có chút hối hận. biết nhiều chuyện chưa chắc là việc tốt. Quyền tâm hỗn tạp không tinh khiết lúc còn trẻ hắn bị phá tâm rất nhiều, thủy chung không thể đạt tới cảnh giới phá toái hư không như Vương Siêu.

"Cả đại lục Bắc Mỹ. Một bộ phận của Mỹ, Canada, Mexico có tình hình rất phức tạp. Các thế lực ngầm lần lượt thay đổi. có trùm buôn thuốc phiện Mexico, các tập đoản lớn ở Mỹ, Hồng môn và cả Đường Môn của chúng ta. Lần này chúng ta sê đối phó với Hồng môn Tư Đồ và một đại gia tộc rất lớn. Mà người đứng đẩu Hồng môn Bắc Mỹ lại là Trình Sơn Minh, là đồng minh của Đường Môn chúng ta".

Vương Siêu giải thích đơn giản một chút.

Thật ra hắn cũng lần đầu tiên tới Mỹ nhưng đã đọc tất cả tư liệu trên bản đồ được chụp từ vệ tinh. Bây giờ nhắm mắt có thể tìm được nơi phân bố thế lực cơ bản của nhà Tư Đồ tại San Prancisco.

Vương Siêu cùng Ba Lập Minh chỉ là giết mấy nhân vật mấu chốt của nhà Tư Đồ. Gia chủ nhà Tư Đồ hiên tại là Tư Đồ Nghĩa là mục tiêu số một, tiếp đến là đệ đệ của hắn Tư Đồ Tín.

Bất quá kế bị giết đầu tiên không phái hai người này mà chính là một người trong nhà Tư Đồ... lão tổ tông Hồng Tú Liên.

Đôi với một người từng giữ chức vụ trọng yếu "Hồng côn" trong Hồng môn thì đương nhiên trong tư liệu của Đường Môn phải có.

Vương Siêu và Ba Lập Minh trên phi cơ đã xác định, phải dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai. một kích đánh chết lão thành này.

"Bà già này không chết thì việc không tiện" Ba Lập Minh nhìn tư liệu về Hồng Tú Liên, mở miệng đánh giá một chút.

"Tối hôm nay động thủ, phóng chừng ra tay với ba người này khoảng vài giờ. Năm giờ sau chúng ta sẽ đáp chuyến bay trở về. một giây cũng không chậm".

Máy bay cuối cùng dừng lại, hành khách lục tục xuống máy bay. Vương Siêu và Ba Lập Minh cũng hòa vào dòng người đang hổi hả đi vào đại sảnh sá bay. Vương Siêu nhìn Ba Lập Minh nói.

"Không hiểu Đường Môn nắm giữ tin tức thể nào? Nhưng ba người này hiện không ở cùng một cho, ta và ngươi chia nhau ra hành động, năm giờ sau sẽ hội hợp ở sân bay, thế nào?" Ba Lập Minh nhíu mày.

"Gần đây Tư Đồ Nghĩa thường xuyên hoạt động, tại các công đảng thường bí mật mở hội nghị. Tư Đồ Tín cũng bí mật bày tiệc rượu mời thủ lãnh của các xã đoàn người Hoa tại San Francisco. về phần lão bà Hồng Tủ Liên thì hoạt động bí mật. trong vòng ba ngày đã gặp rất nhiều nguyên lão của Hồng môn, hành tung phiêu hốt không ngừng, cụ thể tình huống ra sao thì không biết. Cho dù là cơ sở bí mật của Đường Môn chúng ta chưa điều tra được. Bất quá có một điều chính là bọn người này mỗi tối đều gặp mặt cùng ăn cơm. đây là quy củ không thể thay đổi của đại gia tộc này. Hai chúng ta không nên tách ra, trực tiếp tới vào lúc bọn chúng ăn cơm tối".

Vương Siêu lạnh nhạt nói vài câu, ngữ khí bình thản. Dường như việc lấy đầu của kẻ khác dễ như lấy đồ trong túi vây.

Lần hành động này Vương Siêu cũng không có báo người của Đường Môn tại Bắc Mỹ tiếp ứng. Thậm chí khi tới San Prancisco. Bọn họ cũng không hề hay biết.

Vương Siêu đã cẩn thận là sợ trong Bắc Mỹ Đường Môn có thể có gian tế của nhà Tư Đồ. Hắn và Ba Lập Minh tới đại bản doanh của đối phương, một khi tin tức bị lộ thì quả thực chính là tai họa! Cho dù võ công cao tới đâu cũng khó toàn mạng trở ra.

Nhất là hắn đã giết tướng quân của nước Mỹ, bây giờ đã bị quân đội nước này coi là cái gai trong mắt.

Người lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn gọi là Kim Lộc, một nhân vật vô cùng thần bí. Thân phận chưa bao giờ bại lộ, hành tung phiêu hốt. không ai biết hắn ở đâu. Hơn nữa còn có ba đến năm thế thân. Ngoại trừ Đường Tử Trần thì trong tất cả nhưng nhân vật lãnh đạo khác, hắn được xem là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Kim Lộc đảm đương nhiều năm tại Bắc Mỹ, nơi mà ngư long hỗn tạp. các thế lực long xà nối lên thường xuyên, hắn vẫn đứng sừng sừng đủ thấy được bản lãnh.

Mà trong tư liệu của Đường Tử Trần có chuyện về Kim Lộc năm năm vê trước.

Khi đó nhân vật lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn mặc dù võ công quyền pháp còn kém hơn Triệu Quang Vinh, nhưng lại âm hiểm xào trá thủ đoạn độc ác. Một số lãnh đạo trong Đường Môn âm thầm gọi hắn là "Thiên diện Kim Hồ".

Đường Tử Trần mượn sức gia tộc Trình Sơn Minh tại Bắc Mỹ Đường Môn cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Kim Lộc, tránh việc Đường Môn Bắc Mỹ không còn nghe lời.

Năm đó Đường Tử Trần cùng một đám kiêu hùng Đường Môn tổ chức phân chia khu vực, lập một tổ chức khổng lồ của người Hoa tại hải ngoại, trải rộng khắp nơi trên thế giới. Đường Tử Trần lại được đa số đại lão bầu lảm người lãnh đạo do thế lực hùng hậu. Đường Tử Trần nắm một nửa kinh doanh của Đường Môn. Nhưng quyền lợi của các phân đà, đôi lúc Đường Tử Trần cũng bất lực, tương tự như thiên tử đối với các chư hầu vậy.

Điểm này từ tình huống Nam Dương cũng nhìn ra được.

Lần này Vương Siêu không hề thông báo cho ai, thời gian rất nhanh, giết người xong sẽ lập tức cao chạy xa bay.

Thế lực gia tộc Tư Đồ dù lớn nhưng nếu người lãnh đạo chết đi thì sẽ giống như rắn mất đầu, lập tức sê lâm vào cảnh hỗn loạn. Các thế lực bên ngoài lăm le thôn tính thì sẽ sụp đổ.

Đương nhiên nếu như có người giết chết Đường Tử Trần hoặc Vương Siêu thì cả Đường Môn cũng lập tức tứ phân ngũ liệt.

"Đi thôi, gia tộc Tư Đồ nằm ngay trên bờ biển Thái Bình Dương, k cách vài chục km, chạy nửa giờ lả tới".

Vương Siêu cùng Ba Lập Mình ra khói sân bay thì sắc trời đã mờ tốt, thuê một chiếc taxi thẳng đến.

Đông thời lúc đó, trong khu nhà cao cấp của nhà Tư Đồ. Tổ tông lão phật gia Hồng Tú Liên đang tiếp đãi một vị khách bí mật.

Vị khách này mặc một bộ quán áo màu xanh biếc, là một người thanh niên da trắng ước chừng ba mươi tuổi. Thán thê cao gầy, hai mắt màu xanh lam giống như thủy tinh, tóc vàng kim bồng bềnh trên đầu, lộ ra vẻ nghệ sĩ.

Đáng chú ý trong tay người thanh niên này đang chơi đùa với một đầu lâu bằng thủy tinh trong suốt long lanh tạo hình vô cùng tinh xảo, hàm răng và mắt trông rất sống động, phát ra khí tức âm u kinh khủng, thật giống như địa vực thời Trung Cổ.

Thanh niên da trắng này kết hợp với đầu lâu thủy tinh tạo thành một loại khí chất vừa mị lực vừa tà ác.

Người này chính là người thừa kế xuất sắc của gia tộc Rockefeller, tên là Wily.

Đối mặt với người thanh niên da trắng này, cho dù là người ngông cuồng như lão phật gia Hồng Tú Liên cũng phải thu liễm khí tức, thu hồi sự ngạo mạn và uy vọng.

Không chỉ đơn giản vì đối phương là người thừa kế của gia tộc Rockefeller, mà là vì Wiiy là lãnh đạo của Khô lâu hội. Khô lâu hội được mệnh danh là tổ chức đứng đầu trong xã hội thượng lưu Mỹ. Trong vòng hai trăm năm lịch sử, từ trong tổ chức này xuất ra ba vị tổng thống Mỹ, hai vị đại pháp quan tối cao, còn có vô số nghị sĩ Mỹ cùng quan chức nội các cao cấp. Từ nhà trắng, quốc hội, nội các tống bộ pháp viện tối cao đểu có thành viên của Khô Lâu Hội.

Cho dù là Hồng môn trải rộng khắp thế giới, nhưng khi so sánh với Khô lâu hội thì chỉ là một tổ chức nhị lưu.

"Nữ thần Nguyệt của ta, nàng đã chết rồi sao? "

Wily xoay đầu lâu trong tay, trong lúc nói chuyện lộ vẻ đau buồn.

"Không, Wily, ngươi không cần đau buồn. Nguyệt Nguyệt mặc dù đã chết nhưng ta tin ngươi rất nhanh tìm được một nữ thần khác giống Nguyệt Nguyệt như đúc".

Hồng Tú Liên nói tiếng Anh rất lưu loát, thậm chí còn hơn tiếng Trung Quốc nhiều.

Hồng Tú Liên vừa nói vừa đánh giá hai vệ sĩ da vàng phía sau Wily, rõ ràng là người Châu Á. Đồng thời mụ còn nhìn một người da trắng cao một mét bảy bên cạnh Wily nói: "Morgan tiên sinh. ngài nói xem?"

Người da trắng ngồi bên trái Wily hiển nhiên chính là quân tình cục Morgan Đường Toái Vân!

Hồng Tú Liên giật mình chính là trung niên nam tử da vàng kia, hình như là cao thủ đệ nhất võ đạo của Hàn Quốc. người sáng lập ra Tiệt Quyền Đạo, ten là Thôi Trường Bạch! Mà một vị khác lại là võ đạo gia Nhật Bản. tên là Cung Thành Lương Điền.

Hai vị này đều là võ đạo gia nổi danh hiển hách trong giới võ thuật thế giới. Từ sau một lần vào bệnh viện chữa thương thì biến mất trong giới võ thuật, không ngờ xuất hiện ở chỗ này.

Ngoài ra ngồi bên phải Wily lại có một đại hán Brazil và một người Ấn Độ.

Lão bà Hông Tú Liên năm đó cũng là đại quyền sư ở Hông môn. Hiển nhiên nhìn ra được nhưng người này đều năng lực thực chiến, thể lực cũng đạt tới cấp độ cao thủ đứng đầu!

Hồi (1-458)


<